Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy

Chương 119.2

/199


Chương 119.2:

Sau đó cô đến căn nhà mới mua, không biết vì sao cô cảm thấy mình với căn nhà kia giống như  rất duyên phận. Lúc này, cô đưa văn kiện ra, bảo vệ lễ phép khách khí chào cô, trên mặt lộ vẻ lấy lòng. An Noãn bĩu môi, thế giới này chính là như vậy, rất nhiều thời điểm đều là dùng tiền để nói chuyện.

Dùng chìa khóa mở cửa, mở tất cả đèn lên, trong nhà nháy mắt sáng ngời. Đi vào phòng bếp, trong bếp cái gì cũng có, còn mới tinh, chén bát, cái gì cần có đều có, nhãn hiệu trên chén còn là loại An Noãn thích nhất.

An Noãn đun nước, rót cho mình một ly. Ngồi ở phòng khách trên sô pha thhoải mái, mở TV. Màn hình TV đột nhiên phát ra gương mặt quen thuộc, là hình của An Noãn. Tim An Noãn đập loan, không gian trên bức ảnh là biệt thự ở Giang thành, cô đang nằm ngủ trên giường, bức ảnh này được chụp khi nào cô hoàn toàn không biết.

Vài giây sau lại đổi sang một tấm hình khác, vẫn là biệt thự ở Giang thành, cô ngồi ở ban công đọc sách, cô đang xem rất chăm chú, màu vàng của ánh thái dương tùy ý chiếu lên mặt cô,  góc độ rất duy mỹ, tựa như mỗi một chi tiết đều là tác phẩm nghệ thuật tinh tế.

Rất nhanh lại chuyển sang một tấm khác, trong hình bụng An Noãn hơi nhô lên, ngồi ở trên giường ăn từng ngụm từng ngụm bánh ngọt.

Từng tấm hình như một thước phim, từng mảnh nhỏ ký ức trong trí nhớ một lần nữa hiện về, xâu lại thành một thước phim trong quá khứ. Nước mắt từ từ chảy xuống, theo bản năng cô đặt tay lên bụng mình, nơi này rất bằng phẳng.

Mạc Trọng Huy nhận được một cú điện thoại nhanh chóng chạy đến, trong tay anh cũng có chìa khóa, mở cửa, ngoài dự kiến của anh, nha đầu kia lại đang ngồi trên sô pha khóc rất thương tâm.

An Noãn chấn kinh nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh cửa, năm tháng giống như không lưu lại dấu vết trên người anh, anh vẫn xuất chúng như vậy, giống hệt trong trí nhớ. Nước mắt không biết vì sao càng rơi nhiều hơn.

“Mạc Trọng Huy, anh ti bỉ, anh vô sỉ.”

An Noãn tức giận mắng, muốn chạy đi. Khi cô chạy ngang người anh, bị anh ôm lại.

“Buông!” Cô rống giận.

Anh không buông tay, ngược lại ôm càng chặt hơn.

“Đây là phòng tân hôn anh chuẩn bị cho em, em muốn ở đây cùng người đàn ông khác kết hôn sao? Hả?”

Âm cuối kéo thật dài, lay động lòng cô.

“Tôi sẽ mua một căn nhà khác.”

“An Noãn, nhất định phải như vậy sao? Vì một đứa nhỏ không cùng huyết thống với em, cứ như vậy từ bỏ anh. Nói cho anh biết, đối với chuyện năm đó, có phải em còn có khúc mắc chưa giải, có nhiều chuyện em không bỏ xuống được đúng không?”

Cô dùng sức đẩy anh ra: “Mạc Trọng Huy, anh không nên ép tôi.”

Anh có chút đau đầu, bất đắc dĩ nói: “Đến bây giờ em còn cảm thấy anh đang ép em? An Noãn, kỳ thật đứa bé kia chỉ là một cái cớ của em, là cái cớ để em rời khỏi anh, từ đầu tới cuối em cũng chưa tha thứ cho anh vì tất cả những chuyện đã xảy ra. An Noãn, rốt cuộc muốn anh làm cái gì, em mới bằng lòng tha thứ cho anh? Nếu anh nói với em, năm đó thật ra......”

“Mạc Trọng Huy, chuyện trước kia không cần nhắc lại.” Cô lạnh lùng ngắt lời anh, dùng sức lau mắt, cố gắng làm cho mình bình tĩnh.

“Anh có thể không nhắc tới, nhưng em không thể rời khỏi anh.” Anh kéo cô vào lòng: “Chúng ta đã bỏ qua quá nhiều, không cần tiếp tục sai lầm nữa được không? Đứa bé kia, em có thể thường xuyên mang theo bên người, anh cũng có thể thương thằng bé, tin tưởng anh.”

Nhìn ánh mắt nóng bỏng của anh, ngực An Noãn co rút đau đớn mạnh mẽ.

“Mạc Trọng Huy, năm đó tôi bị Hà Tư Kỳ đẩy ngã xuống cầu thang, mất đi con của chúng ta, khi đó tôi thật muốn nhìn xem bộ dáng đau khổ của anh, nhưng lão thiên gia cố tình không cho tôi như nguyện, tôi sống sót. Lúc rời khỏi anh, tôi vẫn muốn nhìn bộ dáng đau khổ của anh, nhưng anh không đến sân bay tiễn tôi. Mấy năm ở Luân Đôn, tôi vốn không cần trở về, cùng Lâm Dịch Xuyên có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng vì anh tôi đã trở lại, tôi muốn nhìn xem mấy năm nay anh thế nào, anh có vị hôn thê, Lý Hân Như lại rất giàu có, tôi không phục. Sau đó, tôi cố ý xuất hiện ở trước mặt anh, chính là muốn phá hoại hạnh phúc của anh, tôi không thể để cho người như anh được hạnh phúc. Thấy anh vẫn còn tình cảm với tôi, tôi thực vui vẻ, Mạc Trọng Huy, hiện tại anh đau sao?”

Mạc Trọng Huy đột nhiên cười lạnh ra tiếng: “An Noãn, em còn có thể bịa ra câu chuyện như vậy sao.”

“Tôi không có bịa ra, tôi trở về cũng chỉ vì tìm anh báo thù, tôi hy vọng anh không được tốt,  hy vọng mỗi ngày anh đều chịu đau đớn.”

“Tiếp tục!” Nội tâm anh đột nhiên bình tĩnh, dị thường bình tĩnh.

“Mạc Trọng Huy, tôi tự nhận là tôi thành công, thấy anh hiện tại vì tôi muốn sống không được muốn chết không xong, thiệt tình giải hận. Cứ như vậy đi, vậy là đủ rồi, sau này ai cũng không ai nợ ai, nhất đao lưỡng đoạn.”

“Hay cho một câu nhất đao lưỡng đoạn!” Mạc Trọng Huy đột nhiên nở nụ cười, cười đến rất là châm chọc.

An Noãn đem chìa khóa đưa cho anh: “Chìa khóa trả lại anh, đem tiền của tôi trả lại cho tôi.”

“An Noãn, anh hy vọng sau này em sẽ không hối hận vì những lời nói ngày hôm nay.”

“Tôi sẽ không hối hận.”

Mạc Trọng Huy cười lạnh: “Chỉ hy vọng như thế. Chìa khóa em cứ giữ, anh cũng không cần tiền của em.”

“Tôi sẽ không đến nơi này nữa.”

Mạc Trọng Huy không để ý nói: “Đừng quên em đã nói nhất đao lưỡng đoạn, về sau đừng đến cầu anh.”

Mạc Trọng Huy lạnh lùng nói xong câu cuối cùng, xoay người rời đi, bóng dáng có chút quyết tuyệt lại có chút cô đơn, An Noãn nhìn anh xoay người trong mắt ảm đạm. Tay cô giật giật, nhưng cái gì cũng không nắm được.

--

Trở lại Thẩm gia đã trễ, An Noãn nghĩ đến tất cả mọi người đã ngủ, lại không nghĩ rằng giờ phút này Thẩm gia rất náo nhiệt.

Đi đến cạnh cửa, chợt nghe Thẩm Thần Bằng lớn giọng bên trong, gần như điên hét lên: “Gặp quỷ đi thôi, con sẽ không cưới cháu gái của tham mưu trưởng gì, hôn nhân của con các người đừng mơ tưởng xử lý.”

Tiếp theo đó là giọng của Tiết Ngọc Lan thấm thía nói: “Thần Bằng, không cho phép làm loạn, đây là ý của ngoại công con, ngoại công con tuổi lớn, con không thể vi phạm ý nguyện của ông, từ nhỏ ông là người hiểu rõ con nhất.”

“Đừng lấy ngoại công đến áp con, vô dụng.”

“Doãn tiểu thư kia mẹ có gặp qua, bộ dạng rất được, tính cách cũng rất đáng yêu, có tri thức hiểu lễ nghĩa, mẹ tin tưởng con thấy nhất định sẽ thích.”

“Không gặp, con có chết cũng không gặp Doãn tiểu thư, các người chết tâm đi, nếu muốn con cưới cô ta, trừ phi con chết.”

Quyết tâm của Thẩm Thần Bằng rất lớn, An Noãn nghe xong chỉ cảm thấy đau lòng. Thế giới này giống nhau có nhiều bất đắc dĩ.

Tiết Ngọc Lan không phản đối, giọng Thẩm Diệc Minh hùng hậu vang lên, lạnh như băng: “Vậy con chết cho cha xem, bất quá trước khi con chết, có lẽ sẽ có rất nhiều người giết chết cô diễn viên nhỏ kia.”

Trầm mặc, trầm mặc vô tận. Tiếng bước chân vang lên, Thẩm Thần Bằng đại khái không tiếng động lên lầu. An Noãn đứng ở cửa không dám đi vào.

“Thần Bằng hình như đang qua lại với cô gái kia.” Giọng Tiết Ngọc Lan bất đắc dĩ.

Thẩm Diệc Minh khẽ thở dài, thản nhiên nói: “Hiện tại, nó chỉ chơi đùa, đã đến lúc làm cho nó thu tâm.”

“Chỉ sợ đã không còn kịp nữa.”

“Sẽ không, đàn ông của Thẩm sẽ lấy đại cục làm trọng.” Lúc Thẩm Diệc Minh nói lời này, giọng có chút nặng nề.

“Hiện tại mấy giờ, có phải An Noãn còn chưa về?”

Nghe Thẩm Diệc Minh hỏi, An Noãn vội vàng đi vào phòng khách.

Tiết Ngọc Lan cười nói: “À, đã về rồi sao? Noãn Noãn, đã ăn cơm chưa? Sao giờ mới về?”

“Cháu ở bên ngoài có chút việc, đã ăn rồi. Nhị cữu, dì, cháu về phòng nghỉ ngơi trước, các người cũng sớm đi nghỉ ngơi, ngủ ngon.”

An Noãn vừa muốn lên lầu, giọng mệt mõi của Thẩm Diệc Minh vang lên: “Chờ một chút.”

“Nhị cữu còn có cái gì phân phó sao?”

An Noãn phá lệ xa lạ, Thẩm Diệc Minh nhướng nhướng mày: “Trễ như vậy mới về, ở bên ngoài có chuyện gì?”

“Vốn là chọn được một căn nhà nhưng đột nhiên không thích, bởi vậy nói chuyện lại với người môi giới.”

Thẩm Diệc Minh gật gật đầu, đứng dậy đến trước mặt An Noãn, xoa đầu cô, sủng nịch nói: “Chuyện nhà ở giao cho cậu, con cũng đừng hao tâm vì chuyện này, dù sao hiện tại cũng không vội kết hôn.”

“Cữu,cháu có chút mệt mỏi, về phòng trước.”

“Đi thôi, ngủ một giấc thật ngon, ngày mai bồi cậu đến mộ viên, thăm mẹ con.”

An Noãn gật gật đầu, bước chân nặng nề lên lầu.

Khi đi ngang phòng Thẩm Thần Bằng, An Noãn dừng bước, do dự một lát, cô vẫn gõ gõ cửa.

Thẩm Thần Bằng vội mở cửa cho cô, lạnh nhạt nói: “Anh biết là em. Yên tâm đi, anh tốt lắm, không cần an ủi.”

Tất cả những lời muốn nói An Noãn đều không thốt ra miệng.

“Như vậy đi, vào ngồi với anh một chút.”

Thẩm Thần Bằng để cô vào phòng.

“Hôm nay ở quán cà phê em gặp Cố Thu.”

Thẩm Thần Bằng vốn đang ảm đạm con ngươi lập tức sáng lên.

“Hai người lại ở cùng nhau phải không?”

Thẩm Thần Bằng gật gật đầu, giọng buồn buồn: “Anh ép cô ấy. Biết rõ không cho cô ấy được hạnh phúc, nhưng anh vẫn ép buộc cô ấy. An Noãn, em biết không? Anh nhịn đã lâu, chịu đựng không đi gặp cô ấy, cố gắng làm cho mình quên cô ấy, nhưng nhịn không được. Anh tự nói với mình, cho dù chỉ có một ngày, anh cũng muốn được ở bên cạnh cô ấy. Thì ra thật sự ngắn ngủi như vậy.”

“Bọn họ quá lợi hại, ngoại công tìm anh khắp nơi, từ nhỏ đến lớn, người duy nhất anh nghe chính là ngoại công. Lần này, nếu anh phản kháng, sẽ hại đến Cố Thu. An Noãn, nếu em là anh, em sẽ làm như thế nào?”

“Em không biết.”

Thẩm Thần Bằng tựa vào sô pha, hai mắt nhắm nghiền, trầm thấp nói: “Có lẻ anh sẽ thành thật cưới Doãn tiểu thư.”

“Cố Thu làm sao bây giờ?”

“Nếu Doãn tiểu thư rộng lượng, Cố Thu sẽ ở lại Bắc Kinh. Nếu Doãn tiểu thư nhỏ mọn, anh chỉ có thể đem Cố Thu đi. Sớm biết như thế, lúc trước anh sẽ không nên đi trêu chọc cô ấy, tự mình dấn thân vào, hiện tại muốn rút ra, rất khó.”

“Đúng rồi Noãn Noãn, em cùng Huy tử thế nào ?”

An Noãn dừng một chút, cúi đầu nói: “Nhất đao lưỡng đoạn.”

Thẩm Thần Bằng phút chốc mở to mắt: “An Noãn, anh thật muốn bóp chết em, sao em lại ngang bướng như vậy? Tính tình này là giống ai nha?”

Cô không nói lời nào, buông xuống đầu.

“Huy tử ở trước mặt em còn chưa đủ hèn mọn sao? Em còn muốn cậu ấy làm như thế nào?”

“Vì sao các người đều khuyên em trở lại bên cạnh anh ta?”

Thẩm Thần Bằng khẽ thở dài, thật lòng nói: “Bởi vì chúng ta ở cái vòng luẩn quẩn này, tình yêu chân thật đã không còn nhiều lắm.”

“An Noãn, anh cảm thấy Lâm Dịch Xuyên rất quá đáng, biết rõ em không thương anh ta, còn dùng đứa nhỏ cột lấy em, thực không phải đàn ông. Anh không hiểu anh ta cột lấy em có ích lợi gì, mặc dù nằm trên một chiếc giường, trong lòng em thủy chung đều là một người khác, anh ta cũng không cảm thấy không được tự nhiên sao?”

“An Noãn, anh cảm thấy Lâm Dịch Xuyên không được gọi là yêu, anh ta chỉ muốn giữ lấy em. Chân chính yêu một người, sẽ không làm cho cô ấy khó xử, đàn ông như vậy, em theo anh ta sẽ rất nguy hiểm. Hiện tại chưa kết hôn, mọi chuyện đều nhân nhượng em, cũng có thể dễ dàng tha thứ trong lòng em có người khác. Sau khi chân chính kết hôn, anh ta sẽ không cam tâm. Thật sự, em tin tưởng anh, ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm, anh so với em có kinh nghiệm hơn, Lâm Dịch Xuyên nhất định là người có tâm cơ, mới có thể nghĩ đến lợi dụng đứa nhỏ.”

An Noãn bĩu môi, thản nhiên nói: “Anh ấy không phải là người như thế!”

“An Noãn, anh thực con mẹ nó muốn bóp chết em. Đi, từ giờ trở đi, anh sẽ không nói với em về chuyện tình cảm nữa, em chỉ cần nhớ kỹ, về sau đừng tới tìm anh khóc, người như em, hoàn toàn không đáng đồng tình, rất con mẹ nó làm cho người ta tức giận.”

Thẩm Thần Bằng còn muốn mắng càng khó nghe hơn, ngẫm lại vẫn không mở miệng.

“Huy tử thật đúng là không hay ho, Cố Thu của anh so với em đáng yêu hơn, đi thôi, thực không muốn nhìn thấy em.”

--

An Noãn nằm trên giường lớn, gọi điện thoại cho Lâm Dịch Xuyên, nói với anh phòng ở có vấn đề, căn nhà kia mua không được.

Lâm Dịch Xuyên an ủi cô: “Không sao, dù sao chúng ta cũng không vội đến ở, chờ anh về Bắc Kinh, chúng ta cùng nhau xem căn khác.”

“Lâm Dịch Xuyên, sự tình bên kia anh xử lý thế nào?”

Kia đầu thở dài, nặng nề nói: “Ý Shally đã quyết, vô luận anh thuyết phục thế nào cô ta cũng không đồng ý.”

“Cô ta bị công ty nào lấy đi ?”

“Một công ty thiết kế ở Trung Quốc, anh nghĩ đối phương trả tiền lương ít nhất gấp đôi JM, bằng không Shally cũng sẽ không tâm động.”

Công ty thiết kế Trung Quốc, tim An Noãn loạn nhịp, cúi đầu nói: “Sao anh không tăng lương giữ cô ta ở lại?”

“Ừ, cô không đáng giá nhiều như vậy. Hơn nữa cô đáp ứng với anh, không mang theo một binh một tướng của JM.”

An Noãn hít sâu một hơi, thản nhiên hỏi: “Lâm Dịch Xuyên, đối phương là ai anh biết không?”

“Công ty đó vừa thành lập không lâu, ngay tại Bắc Kinh, thực rõ ràng là nhắm tới anh. An Noãn, Anh không muốn đoán là ai, nhưng chân tướng sẽ một ngày lộ ra.”

Theo bản năng cô nói ra miệng: “Không có khả năng là Mạc Trọng Huy, anh ta sẽ không nhàm chán như vậy.”

“Chỉ mong không phải. Bất quá, nếu thật đúng là anh ta, anh cũng không sợ, nếu anh ta nghĩ một Shally có thể đánh ngã anh, kia cũng quá buồn cười.”

An Noãn mím môi, thấp giọng hỏi: “Lâm Dịch Xuyên, muốn em về công ty giúp anh?”

“Không cần, anh không muốn em quá mệt mỏi, có Ethan, anh rất yên tâm. Được rồi đừng nói chuyện công việc nữa, nói cho anh biết, có nhớ anh hay không?”

An Noãn ấp úng nói không nên lời, cuối cùng giảo hoạt nói: “Em rất nhớ Sớm.”

Lâm Dịch Xuyên cười khổ ra tiếng: “Người phụ nữ này, ngay cả một câu nói dối chọc anh vui vẻ cũng không chịu. Sớm ở chỗ mẹ anh, hai lão nhân kêu anh mang Sớm đến ở hai ngày. Anh nói với họ về kế hoạch của anh, sau này đại bộ phận thời gian sẽ ở Bắc Kinh, bọn họ đồng ý, hơn nữa cũng ủng hộ anh.”

“Có người nhà như vậy, thật tốt.”

An Noãn nhịn không được cảm khái ra tiếng. Liên tưởng đến Thẩm Thần Bằng, bỗng nhiên cảm thấy anh rất đáng thương.

“Mẹ anh kêu hỏi em, khi nào thì có thể đến Bắc Kinh, gặp người nhà em, thuận tiện bàn chuyện hôn sự.”

An Noãn bĩu môi, cúi đầu nói: “Nhị cữu em mới nói tới việc này, hy vọng chúng ta kết hôn trễ chút.”

“Chúng ta có thể đính hôn trước.”

An Noãn cắn cắn môi, sắc mặt tái nhợt: “Rừng già, chúng ta có thể không đính hôn được không, trực tiếp kết hôn.”

Cô đối với đính hôn có chút sợ hãi.

Kia đầu không có trả lời, bình thản nói: “Chờ anh đến Bắc Kinh, chúng ta thương lượng tiếp.”


/199

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status