- Cái đó là...?
- Hai chú đã mua hết băng vệ sinh của cửa tiệm rồi.
Hắn bỏ một tay vào túi quần nhìn Mộc Nghi còn tay kia thì chỉ ra phía ngoài cửa cất giọng bình thản nói. Không biết băng vệ sinh là gì cũng là một cái tội
- Trời đất? Hai chú? Mua hết băng vệ sinh của cửa tiệm luôn sao?
Mộc Nghi ôm bụng thật sự bó tay với hai người họ, Mộc Nghi chồm lên ngồi dậy sải chân bước lại chỗ cửa nhìn thì vô cùng choáng váng khi thấy một chiếc xe tải to đùng đậu ở cổng.
- Hai chú có biết băng vệ sinh là cái gì không mà mua nhiều vậy chứ?
Mộc Nghi quay mặt nhìn Elu và hắn cất giọng hỏi.
- Không biết! Hai chú cũng muốn thử
- Haiz! Được rồi muốn thử đúng không.
- Cháu sẽ cho hai người cảm nhận được một lần làm con gái là như thế nào?
Ngắt lời Mộc Nghi cười nhẹ lắc đầu đi ra cửa cầm hai bịch băng vệ sinh lên đi lại đưa cho hắn một bịch.
- Phía sau có cách bóc ra và gắn vào quần. Hai chú nhìn theo rồi làm nhé.
Nói xong Mộc Nghi đi vào trong nhà, bỏ mặc hắn và Elu đứng đó, Mộc Nghi rất mệt mỏi khi chứ mỗi lần đến chu kỳ kinh nguyệt.
Sau khi Mộc Nghi đi mất, hắn nhìn xuống bịch băng vệ sinh trên tay đưa cặp mắt nhìn thì bất giác trợn mắt ngại ngùng.
- Cái này là? Chết tiệt thật...
- Sao đấy Hàn?
Elu nhìn qua hắn cất giọng hỏi khi thấy nét mặt kì quặc đó của hắn.
- Elu? Tao nghĩ mày hợp để dùng thứ này hơn tao đấy
Nói xong hắn ném bịch băng vệ sinh nhanh qua cho Elu cầm rồi đi một mạch vào phòng sách, Elu hoang mang nhìn xuống bịch băng vệ sinh Diana:
- Siêu thoáng, siêu mỏng, bảo vệ da thấm hút nhanh chất dịch đặc.
- Với vách đứng co giãn ôm khít chống tràn Diana là con gái thật tuyệt.
Elu nhìn không khuôn mặt chẳng mấy chốc đã ửng đỏ lên, cổ họng nghẹn cứng đứng đơ người.
- Cái này? Là đồ... đồ dùng của con gái
- Mẹ kiếp. Lúc nãy ở cửa hàng?
Elu đưa tay lên vò đầu nhăn mặt miệng lẩm bẩm. Mang tiếng là xã hội đen lừng danh trong giới giang hồ lại bị nhục nhã bởi một bịch băng vệ sinh.
Đã thế cả hai người đàn ông còn muốn dùng thử thứ này? Thật là hết nói nổi.
- Anh? Chúng tôi đã vận chuyển xong hết rồi
- Hả? À ờ, các cậu đã vất vả nhiều rồi.
- Đây là tiền thưởng cầm rồi đi uống rượu cùng các anh em
Elu nhìn ra phía cửa, nho nhã bước lại cười gượng móc ví ra đưa tiền cho cậu thanh niên đó.
Cậu thanh niên cười rồi cầm lấy số tiền, lần đầu tiên có người lại đi mua nhiều băng vệ sinh đến mức phải kêu xe tải chở như này đã thế còn được tiền thưởng.
- Dạ cảm ơn anh. Mà có điều anh mua nhiều thứ này để làm gì vậy.
Elu nghe xong chết lặng, cái này là không biết nên mới mua nhiều, chứ nếu biết băng vệ sinh là thứ gì thì liệu hắn và Elu có mua bất chấp như vậy không?
- Có cô cháu gái cần dùng
- Cần dùng thì mỗi tháng chỉ cần dăm ba bịch là cùng, nhiều thế này chắc tận vài năm còn không hết.
Elu nghe xong chỉ cười không nói gì:
[...]
Sáng hôm sau:
Trong bữa ăn sáng hắn và Elu không ai dám ngẩng mặt lên để nhìn Mộc Nghi sau cái vụ hai thằng đàn ông lại muốn thứ cái thứ ấy.
- Hai chú đã thử Diana là con gái thật tuyệt chưa?
- Cảm giác thế nào? Mát lạnh không
- Phụtttttttt
Mộc Nghi hồn nhiên cất giọng hỏi, nghe vậy hắn và Elu chột dạ phun hết đồ ăn ở trong miệng ra, ngẩng mặt nhìn Mộc Nghi, vẻ mặt lúng túng.
- Mộc Nghi? Cháu ăn nhanh rồi còn đi học
- Hôm nay cháu được nghỉ hai tiết đầu.
Mộc Nghi đưa cặp mắt long lanh nhìn, nở nụ cười tươi còn hắn và Elu thì chả thấy có gì vui thôi xong Mộc Nghi mà ở nhà là thế nào cũng tra hỏi bằng được về vụ ấy.
Hắn nhìn qua Elu nháy mắt ra dấu hiệu phải tìm cách chuồn ra khỏi nhà ngày hôm nay, nếu không là chết chắc. Elu hiểu ý gật nhẹ đầu rồi quay lại nhìn Mộc Nghi.
- Mộc Nghi? Chú và Chú Hàn có việc gấp phải đi trước, cháu ở nhà một lát nữa sẽ có người đến đưa cháu đi học.
Nói xong hắn và Elu gấp rút đứng dậy khỏi ghế, Mộc Nghi ngẩng mặt lên nhìn, khó hiểu ơ, sao hôm nay lại có người khác đưa cô đi học? Vì bình thường giờ giấc đón đưa toàn là Elu và hắn làm, hôm nay lại...?
- Hai chú khi nào mới về.
- Chắc cỡ khuya.
- Dạ vâng vậy hai chú đi vui vẻ
Mộc Nghi gật đầu dạ cười tươi rồi đưa tay lên bái bai hai người họ. Hắn và Elu cười lại cầm áo lên đi nhanh ra cửa, vừa ra đến cửa cả hai ôm nhau mừng thở phào nhẹ nhõm, mẹ kiếp suýt nữa thì toi đời cả hai.
- Người anh em tốt? Quả nhiên là rất hiểu ý nhau.
- Hàn? Mày đừng lợi dụng lúc tao sơ hở mà sàm sỡ tao chứ? Tao đẹp trai chứ không dễ dãi nha
Elu giả làm bộ mặt nghiêm cất giọng nói, rõ ràng là cả hai cùng ôm vậy mà Elu lại trở mặt nhanh như vậy, hắn nghe xong muốn nôn lập tức buông Elu ra cau mày.
- Thôi bỏ đi. Lúc nãy xem như tao chưa nói gì
Ngắt lời hắn lạnh lùng quay lưng đi một mạch ra xe, Elu nhe răng cười rồi cũng sải bước đi theo hắn ra xe.
[...]
Vài ngày sau:
Công việc ở tổ chức của hắn càng nhiều, Mộc Nghi thì lại được nghỉ học một tuần
Vì sợ không có nhiều thời gian chăm sóc và ở cạnh cô nên hắn đã quyết định đưa Mộc Nghi đến nơi làm của hắn.
- Mộc Nghi? Cháu ở đây có gì cần thì cứ gọi mấy người đó.
- Dạ được.
Bên góc khác những cô gái thấy hắn ân cần với Mộc Nghi đã thế còn cười thì liền sinh ra lòng đố kỵ.
Vì trước đây mấy người ấy chả bao giờ được hắn đối xử như vậy. Những cô gái hắn dùng đơn thuần xong thì bỏ. Hắn cũng chẳng bao giờ dùng ánh mắt thân mật hay những lời nói ấm áp với những người con gái đã từng ngủ qua.
Lãnh Hàn thuộc dạng người máu lạnh, ấy vậy mà con bé đó lại được hắn đối xử như vậy.
- Elu? Con bé đó là ai? Sao lại được Lãnh Hàn cưng chiều như vậy?
Elu nghe xong nhướm mắt nhìn qua chỗ hắn và Mộc Nghi thở dài cất giọng.
- Món chính của Lãnh Hàn đấy, người con gái Lãnh Hàn xem là nghiêm túc.
- Sao? Món chính đã thế còn được đại ca Hàn xem là nghiêm túc? Elu anh không đùa bọn em chứ
- Không. Bọn em tốt nhất không nên đụng vào Mộc Nghi
- Nếu không bóng dáng của các em sẽ không còn được xuất hiện trên đời này nữa.
Elu nói xong nhấc ᴍôпɡ đứng dậy bước đi, một lời cảnh báo vô cùng sâu sắc, ý nghĩa chỉ muốn tốt cho bọn họ, một khi đã đụng vào Mộc Nghi con đường duy nhất có thể đi đó chỉ có thể là còn đường chết.
- Hừ. Anh dọa em sao? Lãnh Hàn chỉ có thể là của em không ai có được giành. Truyện Khoa Huyễn
Người phụ nữ trừng mắt miệng ngấu nghiến liếc nhìn qua Mộc Nghi.
- Mấy người có muốn giành lại đại ca Hàn không?
- Tất nhiên là có. Đại tỷ có kế hoạch gì sao?
Người phụ nữ đó chỉ nhếch mép cười nhẹ, ánh mắt mưu mô không nói gì. Ngày hôm đó Elu và hắn có việc phải rời khỏi, đây cũng là lúc người phụ nữ ấy bắt đầu.
- Mộc Nghi? Em vẫn còn trinh tiết trong trắng phải không nè.
- Hai chú đã mua hết băng vệ sinh của cửa tiệm rồi.
Hắn bỏ một tay vào túi quần nhìn Mộc Nghi còn tay kia thì chỉ ra phía ngoài cửa cất giọng bình thản nói. Không biết băng vệ sinh là gì cũng là một cái tội
- Trời đất? Hai chú? Mua hết băng vệ sinh của cửa tiệm luôn sao?
Mộc Nghi ôm bụng thật sự bó tay với hai người họ, Mộc Nghi chồm lên ngồi dậy sải chân bước lại chỗ cửa nhìn thì vô cùng choáng váng khi thấy một chiếc xe tải to đùng đậu ở cổng.
- Hai chú có biết băng vệ sinh là cái gì không mà mua nhiều vậy chứ?
Mộc Nghi quay mặt nhìn Elu và hắn cất giọng hỏi.
- Không biết! Hai chú cũng muốn thử
- Haiz! Được rồi muốn thử đúng không.
- Cháu sẽ cho hai người cảm nhận được một lần làm con gái là như thế nào?
Ngắt lời Mộc Nghi cười nhẹ lắc đầu đi ra cửa cầm hai bịch băng vệ sinh lên đi lại đưa cho hắn một bịch.
- Phía sau có cách bóc ra và gắn vào quần. Hai chú nhìn theo rồi làm nhé.
Nói xong Mộc Nghi đi vào trong nhà, bỏ mặc hắn và Elu đứng đó, Mộc Nghi rất mệt mỏi khi chứ mỗi lần đến chu kỳ kinh nguyệt.
Sau khi Mộc Nghi đi mất, hắn nhìn xuống bịch băng vệ sinh trên tay đưa cặp mắt nhìn thì bất giác trợn mắt ngại ngùng.
- Cái này là? Chết tiệt thật...
- Sao đấy Hàn?
Elu nhìn qua hắn cất giọng hỏi khi thấy nét mặt kì quặc đó của hắn.
- Elu? Tao nghĩ mày hợp để dùng thứ này hơn tao đấy
Nói xong hắn ném bịch băng vệ sinh nhanh qua cho Elu cầm rồi đi một mạch vào phòng sách, Elu hoang mang nhìn xuống bịch băng vệ sinh Diana:
- Siêu thoáng, siêu mỏng, bảo vệ da thấm hút nhanh chất dịch đặc.
- Với vách đứng co giãn ôm khít chống tràn Diana là con gái thật tuyệt.
Elu nhìn không khuôn mặt chẳng mấy chốc đã ửng đỏ lên, cổ họng nghẹn cứng đứng đơ người.
- Cái này? Là đồ... đồ dùng của con gái
- Mẹ kiếp. Lúc nãy ở cửa hàng?
Elu đưa tay lên vò đầu nhăn mặt miệng lẩm bẩm. Mang tiếng là xã hội đen lừng danh trong giới giang hồ lại bị nhục nhã bởi một bịch băng vệ sinh.
Đã thế cả hai người đàn ông còn muốn dùng thử thứ này? Thật là hết nói nổi.
- Anh? Chúng tôi đã vận chuyển xong hết rồi
- Hả? À ờ, các cậu đã vất vả nhiều rồi.
- Đây là tiền thưởng cầm rồi đi uống rượu cùng các anh em
Elu nhìn ra phía cửa, nho nhã bước lại cười gượng móc ví ra đưa tiền cho cậu thanh niên đó.
Cậu thanh niên cười rồi cầm lấy số tiền, lần đầu tiên có người lại đi mua nhiều băng vệ sinh đến mức phải kêu xe tải chở như này đã thế còn được tiền thưởng.
- Dạ cảm ơn anh. Mà có điều anh mua nhiều thứ này để làm gì vậy.
Elu nghe xong chết lặng, cái này là không biết nên mới mua nhiều, chứ nếu biết băng vệ sinh là thứ gì thì liệu hắn và Elu có mua bất chấp như vậy không?
- Có cô cháu gái cần dùng
- Cần dùng thì mỗi tháng chỉ cần dăm ba bịch là cùng, nhiều thế này chắc tận vài năm còn không hết.
Elu nghe xong chỉ cười không nói gì:
[...]
Sáng hôm sau:
Trong bữa ăn sáng hắn và Elu không ai dám ngẩng mặt lên để nhìn Mộc Nghi sau cái vụ hai thằng đàn ông lại muốn thứ cái thứ ấy.
- Hai chú đã thử Diana là con gái thật tuyệt chưa?
- Cảm giác thế nào? Mát lạnh không
- Phụtttttttt
Mộc Nghi hồn nhiên cất giọng hỏi, nghe vậy hắn và Elu chột dạ phun hết đồ ăn ở trong miệng ra, ngẩng mặt nhìn Mộc Nghi, vẻ mặt lúng túng.
- Mộc Nghi? Cháu ăn nhanh rồi còn đi học
- Hôm nay cháu được nghỉ hai tiết đầu.
Mộc Nghi đưa cặp mắt long lanh nhìn, nở nụ cười tươi còn hắn và Elu thì chả thấy có gì vui thôi xong Mộc Nghi mà ở nhà là thế nào cũng tra hỏi bằng được về vụ ấy.
Hắn nhìn qua Elu nháy mắt ra dấu hiệu phải tìm cách chuồn ra khỏi nhà ngày hôm nay, nếu không là chết chắc. Elu hiểu ý gật nhẹ đầu rồi quay lại nhìn Mộc Nghi.
- Mộc Nghi? Chú và Chú Hàn có việc gấp phải đi trước, cháu ở nhà một lát nữa sẽ có người đến đưa cháu đi học.
Nói xong hắn và Elu gấp rút đứng dậy khỏi ghế, Mộc Nghi ngẩng mặt lên nhìn, khó hiểu ơ, sao hôm nay lại có người khác đưa cô đi học? Vì bình thường giờ giấc đón đưa toàn là Elu và hắn làm, hôm nay lại...?
- Hai chú khi nào mới về.
- Chắc cỡ khuya.
- Dạ vâng vậy hai chú đi vui vẻ
Mộc Nghi gật đầu dạ cười tươi rồi đưa tay lên bái bai hai người họ. Hắn và Elu cười lại cầm áo lên đi nhanh ra cửa, vừa ra đến cửa cả hai ôm nhau mừng thở phào nhẹ nhõm, mẹ kiếp suýt nữa thì toi đời cả hai.
- Người anh em tốt? Quả nhiên là rất hiểu ý nhau.
- Hàn? Mày đừng lợi dụng lúc tao sơ hở mà sàm sỡ tao chứ? Tao đẹp trai chứ không dễ dãi nha
Elu giả làm bộ mặt nghiêm cất giọng nói, rõ ràng là cả hai cùng ôm vậy mà Elu lại trở mặt nhanh như vậy, hắn nghe xong muốn nôn lập tức buông Elu ra cau mày.
- Thôi bỏ đi. Lúc nãy xem như tao chưa nói gì
Ngắt lời hắn lạnh lùng quay lưng đi một mạch ra xe, Elu nhe răng cười rồi cũng sải bước đi theo hắn ra xe.
[...]
Vài ngày sau:
Công việc ở tổ chức của hắn càng nhiều, Mộc Nghi thì lại được nghỉ học một tuần
Vì sợ không có nhiều thời gian chăm sóc và ở cạnh cô nên hắn đã quyết định đưa Mộc Nghi đến nơi làm của hắn.
- Mộc Nghi? Cháu ở đây có gì cần thì cứ gọi mấy người đó.
- Dạ được.
Bên góc khác những cô gái thấy hắn ân cần với Mộc Nghi đã thế còn cười thì liền sinh ra lòng đố kỵ.
Vì trước đây mấy người ấy chả bao giờ được hắn đối xử như vậy. Những cô gái hắn dùng đơn thuần xong thì bỏ. Hắn cũng chẳng bao giờ dùng ánh mắt thân mật hay những lời nói ấm áp với những người con gái đã từng ngủ qua.
Lãnh Hàn thuộc dạng người máu lạnh, ấy vậy mà con bé đó lại được hắn đối xử như vậy.
- Elu? Con bé đó là ai? Sao lại được Lãnh Hàn cưng chiều như vậy?
Elu nghe xong nhướm mắt nhìn qua chỗ hắn và Mộc Nghi thở dài cất giọng.
- Món chính của Lãnh Hàn đấy, người con gái Lãnh Hàn xem là nghiêm túc.
- Sao? Món chính đã thế còn được đại ca Hàn xem là nghiêm túc? Elu anh không đùa bọn em chứ
- Không. Bọn em tốt nhất không nên đụng vào Mộc Nghi
- Nếu không bóng dáng của các em sẽ không còn được xuất hiện trên đời này nữa.
Elu nói xong nhấc ᴍôпɡ đứng dậy bước đi, một lời cảnh báo vô cùng sâu sắc, ý nghĩa chỉ muốn tốt cho bọn họ, một khi đã đụng vào Mộc Nghi con đường duy nhất có thể đi đó chỉ có thể là còn đường chết.
- Hừ. Anh dọa em sao? Lãnh Hàn chỉ có thể là của em không ai có được giành. Truyện Khoa Huyễn
Người phụ nữ trừng mắt miệng ngấu nghiến liếc nhìn qua Mộc Nghi.
- Mấy người có muốn giành lại đại ca Hàn không?
- Tất nhiên là có. Đại tỷ có kế hoạch gì sao?
Người phụ nữ đó chỉ nhếch mép cười nhẹ, ánh mắt mưu mô không nói gì. Ngày hôm đó Elu và hắn có việc phải rời khỏi, đây cũng là lúc người phụ nữ ấy bắt đầu.
- Mộc Nghi? Em vẫn còn trinh tiết trong trắng phải không nè.
/57
|