Côn Luân

Chương 28: Thâu Thiên Hoán Nhật

/57


Sở Cung cười to đáp:

- Ngươi đẩy sạch trách nhiệm cho người khác hả. Hắc, nếu ta nói thiết hạp đó ở trong giả sơn, ngươi có gan dám để ta vào tìm không?

Lương Liễu hai người nghe thấy như vậy, trái tim chợt như chùng xuống. Chỉ nghe Lôi Hành Không hô hô cười rộ đáp:

-Sở Lão Đại, đây không phải là Thiên Hương Sơn Trang, ngươi muốn tìm là tìm được sao?

Sở Cung lạnh lùng nói:

-Ta không tin.

Chỉ nghe có tiếng keng vang lên, tựa hồ đao kiếm xuất vỏ, lại nghe có tiếng kình phong rít, Sở Cung phát ra tiếng hừ bực bội, Lôi Hành Không cười to nói:

- Sở Lão Đại, ngươi đến Lôi Công Bảo gây sự, chỉ sợ không được như ý đâu (vì trình kém quá ).

Kình phong vù vù, quyền cước càng nhanh.

Sở Vũ la to:

-Đại ca, em đến giúp anh đây.”

Câu nói vừa dứt, chợt nghe keng một tiếng, tựa như có tiếng đao kiếm rơi xuống đất, Sở Vũ hoảng hốt nói:

- Đại Lang, anh làm gì thế…”

Chỉ nghe Lôi Chấn nghẹn ngào nói: Truyện "Côn Luân "

- Nhị nương, ta đối với nàng là tình nghĩa, đối với cha là hiếu đạo, ai, từ xưa hiếu nghĩa khó có thể lưỡng toàn, đã không phải rồi.

Sở Vũ trầm mặc một hồi, thê lương nói:

- Nói tới nói lui, tôi với anh giống nhau, cũng tốt, xem kiếm.

Quyền phong kiếm kêu, chốc lát vang động một khoảng.

Liễu Oanh Oanh nghe bên ngoài bọn họ binh binh bàng bàng, đả đấu ác liệt, bèn lợi dụng sự ầm ĩ đó, bình tĩnh trở lại, khều vào ổ khóa thứ sáu, dùng lực nâng két sắt một cái, chẳng hiểu sao két sắt vẫn bất động. Liễu Oanh Oanh thất bại ngay lúc gần thành công, vừa kinh ngạc vừa giận dữ, đưa tay sờ vào, nhưng cảm thấy trên đỉnh két sắt có cái gì lồi lên, hình thành một hình dáng kì quái, là một hình bát quái đủ góc cạnh, trong lòng biết ngay là cơ quan, liền xoay trái xoay phải, không ngờ hình bát giác đó lại có khả năng chuyển động, Liễu Oanh Oanh trong lòng vui sướng, chuyển tới chuyển lui, nhưng két sắt vẫn chẳng có động tĩnh.

Lương Tiêu trong bóng tối khó nhìn được vật, chỉ cảm thấy tấm thân thơm mềm của Liễu Oanh Oanh ướt đãm mồ hôi, yêu kiều thở mạnh, tựa hồ thập phần lo lắng, trong lòng biết nàng gặp vấn đề khó khăn, liền đưa tay mò lên két sắt, vừa hay chạm phải một hình bát giác, không kìm được “ồ” một tiếng, nói:

-Đây là một ổ khóa Bát Quái. Truyện "Côn Luân "

Liễu Oanh Oanh thấy kì lạ hỏi:

- Tiểu sắc quỉ ngươi làm sao biết được?

Lương Tiêu đáp:

-Ta có xem qua sách về cơ quan, đây là một loại khóa ngầm, trên khóa có khắc một hình tiên thiên bát quái, nhưng phương vị của bát quái đã bị Lôi lão quỷ xoay loạn cả rồi, chỉ có chỉnh đúng phương vị bát quái cùng tám hướng Đông Tây Nam Bắc thì mới mở được khóa ngầm.

Liễu Oanh Oanh nghe thấy liền cảm thấy vui mừng, vội vã nói:

- Thế ngươi có hiểu được bát quái phương vị không?

Lương Tiêu đáp:

- Ta dù hiểu, nhưng trong này tối om, trời trăng mây sao gì cũng không có, làm sao phân biệt đuợc Đông Tây Nam Bắc? Lại nói, tính ra nếu lấy được thiết hạp, chúng ta cũng làm sao ra ngoài?

Liễu Oanh Oanh bĩu môi nói:

- Không có gan sao? Đụng núi mở đường, gặp sông làm cầu, thế nào cũng có biện pháp.

Từ trong tay áo lấy ra một thanh chủy thủ, khều vào khóa ngầm. Lương Tiêu giữ tay nàng lại, nói:

-Ổ khóa này thập phần tinh xảo, nếu khều vào làm hư, sau này không có cách nào mở ra được. Ưm, để ta nghĩ chút, Lôi lão quỷ nếu đã để khóa sắt tại nơi đây, chắc chắn phải có phương pháp tìm phương hướng trong phòng tối này.

Hắn trầm ngâm một hồi, bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy trên đầu có một lỗ nhỏ ánh sáng xuyên vào, bỗng nhiên lóe ra một ý, cười nói:

-Hóa ra như thế, Lôi lão quỉ quả thật gian hoạt.

Liễu Oanh Oanh kì lạ hỏi:

- Gian hoạt thế nào?

Lương Tiêu đáp:

-Ta lúc đầu tưởng lỗ nhỏ này để có chút ánh sáng, hóa ra còn một công dụng khác.

Liễu Oanh Oanh yêu kiều giận nói:

- Có gì thì nói đi, đừng nhử người ta thế.

Lương Tiêu nói:

-Nàng biết là mặt trời mọc hướng Đông lặn hướng Tây, lúc ở tại hướng Đông, ánh sáng phải chiếu qua lỗ nhỏ, chiếu xéo qua hướng Tây. Nếu mặt trời ở hướng tây, ánh sáng chiếu qua lỗ nhỏ, tất nhiên phải chiếu tới hướng đông.

Đây vốn là đạo lí cực kì tầm thường, Liễu Oanh Oanh nghe lập tức hiểu liền, theo lỗ nhỏ mà nhìn, quả nhiên có một tia sáng mỏng manh từ bên ngoài chiếu xéo vào trong phòng, lưu lại phía trước hộp sắt một điểm sáng. Lại nghe Lương Tiêu nói tiếp:

-CHúng ta lúc nãy vào, là khoảng giờ mão (khoảng 5-7 h sáng), lúc đó thái dương vẫn còn ở hướng đông, cho nên hướng mà tia sáng này chỉ, chính là Tây phương, trong tiên thiên bát quái, tây phương đích thị quẻ Đoài.

Trong “Dịch Kinh”, tiên thiên bát quái (tám quẻ) có phương vị lần lượt, quẻ Li tại hướng Nam, quẻ Khảm tại hướng Bắc, quẻ Đoài tại hướng Tây, quẻ Chấn tại hướng Đông, quẻ Càn tại hướng Tây Bắc, quẻ Khôn tại hướng Tây Nam, quẻ Tốn tại hướng Đông Nam, quẻ Cấn tại hướng Đông Bắc. (BadLuckGuy: ngoài lề cho zui, tự nhiên nhớ câu đối của Trạng Quỳnh, Lợn cấn ăn cám tốn, chó khôn chớ cắn càn )

Lương Tiêu xác định hướng nào là hướng Tây, liền sờ trên bề mặt Bát Quái biểu tượng quẻ “Đoài”, xoay qua hướng Tây, quẻ “Li” tất nhiên chuyển ngược sang hướng Đông. Đông Tây đã định, sáu phương vị còn lại lần lượt yên vị. Liễu Oanh Oanh nhìn thấy thế trong lòng thầm nghĩ: “Tiểu sắc quỷ biết nhiều hiểu rộng, không phải chỉ toàn ba hoa.” Đợi đến khi Lương Tiêu đưa quẻ Càn sang hướng Tây Nam, tiên thiên Bát Quái tất cả đều đúng vị trí, bỗng nghe được trong két sắt có tiếng cạch cạch. Lương Tiêu dùng lực nâng lên, vỏ sắt nặng nề theo tay mà mở ra, thì ra két sắt này bên ngoài dày vài xích, bên trong lại chật hẹp, rộng không quá một xích, dù có dùng búa sắt cũng khó mà phá vỡ. Liễu Oanh Oanh đưa tay vào bên trong, sờ thấy một hộp sắt hình khối khoảng nửa xích, chạm vào thấy lạnh lẽo, tịnh không có điểm gì đặc biệt. Liền lập tức cầm lấy bỏ vào túi gấm.

Lúc này, bỗng nhiên nghe Sở Cung hừ một tiếng bực bội, dường như bị thua. Liễu Oanh Oanh thấp giọng nói:

- Chúng ta len lén trốn ra.

Lương Tiêu gật đầu một cái, đề khí khinh thân, đang định lao ra, chợt nghe một tràng cười dài, vang vọng giữa không trung trong Lôi Công Bảo, một thanh âm trong vang từ xa truyền đến:

- Lôi bảo chủ ở đâu? Thần Ưng môn vãn bối Vân Thù cầu kiến! Truyện "Côn Luân "

Lương Liễu hai người nghe thấy như thế, cùng lúc đại kinh, tựa hồ quên cả động đậy


/57

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status