Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 180:

/318


Chương 180:

Editor: May

 

          Cẩn thận suy nghĩ một chút, cuộc đời của phụ nữ hết sức không dễ dàng, lúc còn trẻ còn khá tốt, có người thích, có người thương, nhưng già rồi còn có người muốn hay không, vẫn còn là một ẩn số, nhất là phụ nữ gả vào nhà giàu có!

 

          Cho nên, chuyện thứ nhất rời xa nhà giàu có, chính là không nên lại có dính dấp với người đàn ông này.

 

          Mộ Hi thấy Nam Cung Diệu đem cô đến nơi này, lại không nói lời nào, vì vậy bản thân có chút thiếu kiên nhẫn, cho nên.

 

          "Nếu đã đến đây, tôi liền giải thích rõ ràng, gần đây tôi bị ma quỷ ám ảnh, đần độn u mê làm phụ nữ của anh, nhưng bây giờ tôi suy nghĩ rõ ràng, chúng ta không phải là người cùng một thế giới, tôi có cuộc sống của tôi, anh có cuộc sống của anh, liền để cho chúng ta trở lại lúc trước đi, tôi quyết định muốn trôi qua cuộc sống của mình, cuộc sống bình thường."

 

          Mộ Hi nổi lên dũng khí nhìn Nam Cung Diệu, lúc này mặt tuấn mỹ kia đã trở nên dữ tợn, lạnh lùng.

 

          "Người phụ nữ này, em là đang tìm phiền toái cho mình!" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, giọng nói lạnh lùng gầm nhẹ giống như là đến từ dị giới.

 

          Ánh mắt hung dữ của Nam Cung Diệu làm cho Mộ Hi lạnh run một cái. Khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ! Nhưng sao Mộ Hi quật cường sẽ đầu hàng!

 

          "Hiện tại tôi cũng rất phiền toái, còn có thể phiền phức hơn chuyện chọc phải anh ư?" Mộ Hi hỏi ngược lại.

 

          Nam Cung Diệu thấy ánh mắt hoảng loạn của Mộ Hi, cười lạnh một tiến. Người phụ nữ đáng chết này rõ ràng là đang sợ, vì sao còn muốn hiếu thắng như vậy?

 

          Mộ Hi nhìn người đàn ông ở trước mắt, người đàn ông này đã từng làm cho trong lòng cô rất ấm áp, nhưng lúc này, người đàn ông này làm cho trong lòng của cô dâng lên một tia rùng mình, thậm chí là có chút sợ hãi. Tại sao phải sợ? Chẳng lẽ là bởi vì mình lừa gạt anh không phải là Mộ Hi ư?

 

          Lúc này, ánh mắt của Nam Cung Diệu giống như là thợ săn thấy được con mồi. Tại sao người phụ nữ đáng chết này muốn trốn? Anh không cần cô sợ anh, anh muốn cô yêu anh!

 

          Mộ Hi thấy ánh mắt của Nam Cung Diệu, bị dọa sợ đến vô thức lùi về phía sau. Người đàn ông này muốn trừng phạt cô ư? Trừng phạt cô rời khỏi anh sao? Trừng phạt cô không ngoan ngoãn làm người phụ nữ của anh đúng không? Trừng phạt cô không thừa nhận mình là Mộ Hi phải không? Ánh mắt kia thật đáng sợ!

 

          Ánh mắt vốn âm lãnh, nhưng bỗng nhiên lại trở nên nhàn nhạt, Mộ Hi nhất thời không biết người đàn ông này đang suy nghĩ gì? Hôm nay kêu cô đi vào đây, rốt cuộc là muốn làm gì?

 

          Nam Cung Diệu thấy vẻ mặt quái dị của Mộ Hi, khóe miệng lập tức nâng lên một nụ cười tà mị, bước từng bước đến gần Mộ Hi.

         

          "Anh, anh tránh ra, đừng tới đây, đừng tới đây..." Mộ Hi nhìn thấy Nam Cung Diệu bây giờ, cảm giác toàn thân hết sức không được tự nhiên. Có phải người đàn ông ày uống lộn thuốc rồi không, một lát dữ tợn, một lát lại cười, một lát lại khủng bố...

 

          Chỉ là trong thời gian ngắn ngủi, nhưng người đàn ông này lại thay đổi nhiều vẻ mặt.

 

          Nam Cung Diệu không có dừng bước lại, liên tục tiến tới gần Mộ Hi, hơi thở áp đảo của anh làm cho Mộ Hi sắp hít thở không thông, cũng làm cho đầu óc của cô ngưng vận hành.

 

          Cô chỉ có thể lui về phía sau từng bước một, lui chưa tới hai bước, thân thể đã chống ở trên cửa.

 

          Đối với sự kháng cự của Mộ Hi, lại khơi dậy tâm tính chinh phục trong thân người đàn ông.

 

          Một cái tay lớn của Nam Cung Diệu ôm chặt lấy vòng eo của Mộ Hi, tay kia từ từ nâng cái cằm Mộ Hi lên, sau đó từ từ tới gần con nhím này. Anh đã không sợ lại bị con nhím này đâm, bởi vì toàn thân con nhím này đầy gai, bởi vì dù đối với cô như thế nào, cô cũng sẽ đâm người, vậy dứt khoát không cần lưu tình, đâm liền đâm, đâm nhiều liền không biết đau!

 

          Tóm lại là, con nhím này là của anh, người khác đừng mơ tưởng mang đi!

 

          Nam Cung Diệu khẽ cúi người, giống như thợ săn vậy, ngửi mùi hương Mộ Hi một chút, vẻ mặt đó giống như là hết sức mê người.

 

          Mộ Hi chỉ cảm thấy một trận gió ấm áp, thật ra gió mát này chính là hơi thở của Nam Cung Diệu, chính là loại này gió nhẹ nhàng ấm áp khẽ vuốt ve trong tai Mộ Hi, thân thể của cô nhịn không được nhẹ run lên một cái, cô cố gắng hít sâu một hơi.

 

          "Nói đi, anh muốn thế nào mới buông tha tôi?" Mộ Hi chột dạ hỏi.

 

          "Em chỉ có một con đường, chính là vĩnh viễn không thể rời khỏi anh." Nam Cung Diệu hung hăng nói, lúc này đây anh nói rất nghiêm túc, anh có thể yêu cô, có thể thương cô, nhưng không cho phép cô rời khỏi anh, quyết không thể, nếu không, anh sẽ trở nên rất tàn bạo. Hai năm trước bởi vì chính mình cưng chiều, luôn thuận theo cô, cuối cùng lại mất đi cô, cho nên sau này anh không muốn lại tàn nhẫn với mình, anh yêu cô, sẽ phải giữ cô lại, cho dù là thủ đoạn tàn nhẫn cũng phải giữ cô lại.

  P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy  liên hệ : [email protected]

          "Vì sao?" Mộ Hi hỏi.

 

          "Bởi vì không ai có thể lên giường của anh, chỉ có em là bạn trên giường của anh." Nam Cung Diệu nhẹ nhàng nói, sau đó nhẹ nhàng liếm một chút trên tai trái của Mộ Hi.

 

          "Hừ hừ! Bạn giường của anh? Bạn giường của anh rất nhiều, chỉ sợ là chính anh cũng không nhớ rõ đi?" Mộ Hi nói rất thương tâm, bởi vì cô cho rằng nếu đã làm sẽ phải thừa nhận, anh rõ ràng đã có con với Khang Hân, lại suốt ngày giả bộ giống như người không có việc gì, làm lớn bụng người ta liền xong rồi sao? Cô không thích loại đàn ông không có trách nhiệm như thế!

 

          Thật ra chuyện Mộ Hi để ý nhất lại là chuyện Nam Cung Diệu chưa từng coi là quan trọng, bởi vì anh vẫn luôn hoài nghi vì sao chỉ một lần mà Khang Hân liền sẽ mang thai? Anh không tin lời nói của Khang Hân, cho dù là Khang Hân thực mang thai con của anh, anh cũng sẽ không cần, vì người phụ nữ kia là cố ý, bởi vì cho tới bây giờ anh đều không chấp nhận cô ta, cô ta liền hiểu hơn ai khác!

 

          Nếu mang thai, đó là cô ta tự chuốc phiền, đáng đời. Nam Cung Diệu nghĩ đến chỗ này liền phẫn nộ, bởi vì anh không muốn lên phụ nữ nào ngoại trừ Mộ Hi! Phụ nữ anh muốn chỉ có Mộ Hi, cô vợ nhỏ của anh, đại thiếu đào hoa lúc trước đã là quá khứ, vì sao người phụ nữ đáng chết này vẫn luôn cắn chặt không tha lịch sử phong lưu trước kia!

 

          "Người phụ nữ này, anh lặp lại lần nữa, ở đây chỉ có anh có thể vào." Nam Cung Diệu nói xong, một cái tay rất thuần thục trượt vào dưới váy của cô, cái loại cảm giác này giống một con rắn, chậm rãi, lực đạo không nặng không nhẹ, thời điểm cô vừa định hất ra, một dị vật đã xuyên vào thân thể của cô.

 

          Mộ Hi kinh ngạc đến ngây người.

 

          "Anh, anh, anh..." Mộ Hi nói lắp, trừng mắt nhìn Nam Cung Diệu, hiển nhiên là cô không nghĩ tới anh dám đi vào như vậy, mà là dùng tay.

 

          "Em hết sức thuần khiết, cũng rất sạch sẽ, rất ngon miệng, anh thích, chỉ có em mới có thể lên giường với anh." Nam Cung Diệu cười xấu xa, thật ra anh hết sức thích đến thăm hỏi chỗ đó, chỉ là giờ phút này anh muốn tàn nhẫn, bởi vì không như vậy, cô vợ nhỏ sẽ không ngoan ngoãn, lúc nào cũng nghĩ tới phải rời khỏi anh, cho nên anh phải nghĩ biện pháp làm cho cô nhớ kỹ anh, mặc dù trước kia cũng đã nghĩ như vậy, có phải chiều hư cô không, nhưng mỗi lần chơi đùa với cô, Nam Cung Diệu đều không nhẫn tâm, hiện tại anh đành phải vậy, ai bảo cô muốn chạy trốn!

 

          "Thuần khiết chó má gì, tôi cũng không phải là nước tinh khiết! Anh cho rằng đây là uống nước sao? Còn thuần khiết, còn sạch sẽ! Tôi cũng không muốn lên giường với anh! Anh tốt nhất nghe cho kỹ." Mộ Hi nói.

 

          "Chính mình cỡi quần áo, lên giường chờ anh." Nam Cung Diệu giống như không có nghe được lời nói của Mộ Hi, tự mình bắt đầu cởi quần áo, thần sắc trên mặt rất lạnh lùng.

 

          Giờ phút này Mộ Hi giống như thấy Nam Cung Diệu lúc vừa mới quen, tà ma kia, bởi vì ánh mắt anh nhìn cô làm cho cô nhớ tới trước kia.

 

          "Tại sao phải nghe lời anh?" Mộ Hi có chút run rẩy nói.

 

          Mộ Hi không biết, cô mang theo một bộ dáng quật cường ủy khuất, càng làm cho cô tăng thêm một phần quyến rũ đặc biệt, trong nháy mắt, Nam Cung Diệu cảm giác giống như là bị điện giật.

 

          "Bởi vì chỉ có anh mới có thể đi vào thân thể của em, em không cởi, anh không ngại giúp em." Nam Cung Diệu lạnh lùng nói.

 

          "Sao anh trở nên hèn hạ vô sỉ như vậy!" Mộ Hi thương tâm nói.

 

          "Sao em không hỏi mình thử đi, vì sao lúc nào cũng muốn rời khỏi anh, nếu em còn ép anh, anh sẽ hèn hạ hơn nữa." Nam Cung Diệu rống to nói.

 

          "Tại sao anh có thể như vậy?" Mộ Hi cũng rống lớn lên nói.

 

          "Vì sao anh không được như vậy? Anh ngủ với phụ nữ của mình, sao lại không được!" Nam Cung Diệu thống hận nói.

 

          "Tôi nói cho anh biết, phụ nữ của anh không phải là tôi!" Mộ Hi rống to.

 

          "Em cho rằng không phải đúng không, được rồi, hiện tại anh liền biến em thành người phụ nữ của anh, anh sẽ để em nhớ thật kỹ anh là người đàn ông của em!"

 

          Nam Cung Diệu nhanh chóng cởi xuống quần áo của mình, sau đó bắt đầu xé rách quần áo của Mộ Hi, chỉ chốc lát sau, Mộ Hi liền trần trụi đứng ở nơi đó, đôi mắt lộ ra khiếp sợ, người đàn ông này đúng là điên rồi?

 

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status