Cô Đơn Vào Đời

Chương 47: “Anh muốn chúng mình ở bên nhau”

/73


Ngày hôm sau tôi lại đến ga Vũ Xương để đón Hứa Lật Dương về ăn Tết.

Vừa xuống tàu, Hứa Lật Dương liền vứt vali sang bên, ôm chầm lấy tôi. Sau một hồi ôm nhau, lúc ngoảnh lại thì chiếc vali đã biến mất. Hứa Lật Dương vô cùng tức giận.

“Trong vali có gì quý giá không anh? Sao mà anh tức giận thế?”

Tôi đưa mắt nhìn xung quanh dò tìm người khả nghi.

“Trong vali, ngoài quần áo của anh còn có bao nhiêu đồ anh mua cho em trong suốt thời gian vừa rồi. Anh ở trường thi thoảng đi mua sắm với bạn, mỗi lần nhìn thấy những con thú nhồi bông hoặc đồ gì hay hay nghĩ là em sẽ thích nên anh đều mua về. Mỗi lần một ít đến lúc về được hơn nửa vali. Anh định sẽ tặng em thật bất ngờ, nhưng không ngờ xui xẻo quá lại bị thằng nào trộm mất rồi. Tức quá đi mất!”

Hứa Lật Dương tức đến nỗi mặt đỏ bừng bừng. Tôi chưa bao giờ hận bọn trộm như lúc này. Bọn nó thật đáng bị băm thành nghìn mảnh để vĩnh viễn không thể đầu thai được nữa!

Ngày hôm sau Hứa Lật Dương định đưa tôi về nhà, chính thức gặp bố mẹ anh. Trước đó tôi đến nhà anh đều nhân lúc nhà không có người. Hứa Lật Dương nói: “Bây giờ đã lên đại học rồi, dẫn bạn gái về nhà cũng chẳng có gì đại nghịch bất đạo cả.”

Tôi lắc đầu: “Em không đi đâu.”

“Tại sao không? Bố mẹ anh nhất định sẽ thích em. Đi đi mà. Bố mẹ anh nhìn thấy anh dẫn cô bạn gái xinh đẹp như thế này về nhà chắc chắn sẽ rất vui.” Hứa Lật Dương hầu như không để ý đến những do dự trong lòng tôi.

Tôi vẫn lắc đầu.

“Em còn lắc nữa anh sẽ cắn đứt đầu em.”

Hứa Lật Dương vừa trêu tôi vừa ôm chặt lấy đầu tôi định hôn. Tôi bỗng cảm thấy rất khó chịu nên lấy tay đẩy anh ra.

“Em sao thế?”

Lúc này anh mới từ từ bình tĩnh lại.

“Anh không thấy việc chúng ta cứ mãi sống ở hai thành phố thế này chẳng tốt tí nào hay sao? Có dám đảm bảo anh không qua lại với bất cứ người con gái nào khác ở trường anh sao? Anh có thấy rằng anh vẫn yêu em như ngày trước không? Anh có biết rằng em sống một mình cô đơn như thế nào không?”

Tôi tuôn một tràng bốn câu hỏi. Câu nào nghe cũng thật là đáng thương như đều nhằm mục đích muốn nhận được sự bao bọc che chở của người con trai, khiến họ cảm thấy mình có lỗi. Đương nhiên tôi cũng có thể nói thẳng ra: “Hứa Lật Dương, chúng ta không thường xuyên ở bên nhau vì thế em đã yêu người khác rồi.” Nhưng tại sao tôi lại không nói thế cơ chứ? Tôi vốn ích kỷ thế, muốn mình luôn ở thế thượng phong. Không muốn nhận là mình đã có lỗi với anh. Thà để anh cảm thấy tôi thật đáng thương và tự nhận thấy mình có lỗi, như vậy ít nhất anh cũng bớt giận tôi hơn.

“Anh xin lỗi, anh cũng biết là anh ở xa em thế này không chăm sóc được cho em, anh biết là em rất cô đơn. Sau khi tốt nghiệp, dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ ở cùng thành phố với em.” Hứa Lật Dương cảm thấy rất có lỗi nói. Những câu như thế luôn làm tôi cảm động, luôn làm tôi cảm thấy anh thực sự yêu tôi và tôi cũng thực sự yêu anh.

Chúng tôi cứ ngồi thế bên hồ cạnh trường cấp III cả một buổi chiều. Bàn về những lợi hại của việc yêu mà không ở bên cạnh nhau. Gần tối, chúng tôi ai về nhà nấy.

Vừa về đến nhà, tôi nhận được điện thoại của Hứa Lật Dương, anh nói: “Thủy Tha Tha, anh muốn nói với em về quyết định của anh.”

“Quyết định gì cơ ạ?” Tôi thầm đoán trong lòng. Liệu có phải anh quyết định chia tay tôi.

“Anh quyết định không học tiếp nữa. Năm sau anh sẽ thi lại đại học. Anh nhất định sẽ thi vào được trường của em! Như thế ngày ngày anh có thể ở bên em và chăm sóc em.” Giọng Hứa Lật Dương nói chắc như đinh đóng cột.

Quyết định của anh làm tôi vô cùng ngạc nhiên. Tôi không tin lắm vào việc tình yêu của Hứa Lật Dương đủ lớn để vì tôi mà có một quyết định như vậy.

“Anh đã nghĩ thật kĩ chưa?”

“Thực ra lần trước em đến thăm anh, anh đã có suy nghĩ này rồi. Thấy em đến thăm anh một lần chẳng dễ chút nào, rất vất vả. Hai chúng ta muốn gặp mặt nhau cũng rất khó. Chiều nay nhìn em đau khổ anh rất đau lòng. Em đừng nói gì hết, ngày mai anh sẽ quay lại trường thu dọn hết đồ dùng.”

Tôi không thể nói thêm gì nữa. Bởi tôi nghĩ: Chắc đây chỉ là suy nghĩ nhất thời, hoặc là việc thi lại chỉ để thi vào một trường tốt hơn, bù đắp cho những sai lầm trước đây. Tôi công nhận, tôi thường nghĩ, mọi người sống rất ích kỉ và tình yêu thì chẳng bao giờ có ai hi sinh cho nhau nhiều cả.

Ngày hôm sau Hứa Lật Dương quả nhiên trở lại trường mang tất cả đồ đạc về. Việc này đã làm náo động tất cả mọi người xung quanh. Những người bạn học cũ đều cho rằng anh điên rồi, yêu tôi đến phát điên. Bố mẹ anh lần đầu tiên trong cuộc đời đã đánh anh một trận nhừ tử. Thế nhưng mọi thứ đều không ngăn được quyết tâm ôn thi lại đại học của anh.

Tình yêu lớn của anh đã làm cho mọi do dự của tôi tan biến. Thực sự tôi có thể ngăn cảm Hứa Lật Dương, tôi có thế nói với anh, anh không cần thiết phải làm như thế bởi vì em đã yêu người con trai khác rồi nhưng tôi không dám và tôi cũng không muốn.

Tôi không dám nói bởi vì tôi không muốn làm tổn thương tình cảm anh dành cho tôi.

Tôi không muốn nói bởi vì tôi luôn luôn đợi một người con trai nào đó phát điên lên vì tôi. Thậm chí tôi không cho rằng điều đó có gì sai cả. Yêu tôi thì phải cam tâm tình nguyện như thế. Điều đó là lẽ đương nhiên.

Từ lúc Hứa Lật Dương quyết định ôn thi lại, anh lập tức bước vào trang thái căng thẳng, chuẩn bị cho kì thi. Chúng tôi gần như không hẹn hò, mà nếu có hẹn hò thì hai người mới ngồi với nhau được một tiếng anh đã vội nói: “Không được rồi, đã đến giờ anh phải đi học. Anh sẽ cố gắng hết sức mình, nếu không thì sẽ không thi được vào trường của em.”

Tôi cũng dốc toàn lực để hỗ trợ anh. Cả kì nghỉ đông chúng tôi gặp nhau hàng ngày, mỗi ngày một tiếng để an ủi nhau, động viên nhau. Tôi gần như đã quên mất Lương Triết, cũng như tôi chẳng mấy khi nhớ đến Hứa Lật Dương khi tôi ở cạnh Lương Triết. Chiếc điện thoại anh tặng tôi vẫn cứ ở đó mỗi ngày. Ngoài việc mỗi tối mở nó ra để đọc tin nhắn của anh thì tôi không dùng gì đến nó cả. Người con gái vô tâm mới luôn được sự chiều chuộng của những người con trai, còn những người con gái làm trâu ngựa thì khó mà có được một kết thúc có hậu.


/73

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status