"Krét, krét…"
Miệng của Niệm Băng lần nữa mở ra phát lên thanh âm mà Địch Mạn Đặc Đế rất quen thuộc.
Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư miệng há to nói:
"Thế này là thế nào? Sao lại còn có thanh âm phát ra?"
Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng. Thê tử Địch Mạn Đặc Đế của hắn cũng nghĩ như vậy. Hai người như đồng thời cùng quay lại nhìn nhau, cả người khẽ run lên. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Gia Lạp Mạn Địch Tư phát hiện ra hai vợ chồng có điều khác lạ vội hỏi: "Các ngươi sao vậy? Không lẽ Niệm Băng có biến hóa gì sao?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Vừa rồi tiếng kêu đó ngươi cũng nghe qua, đó chính là từ miệng Niệm Băng phát ra"
Gia Lạp Mạn Địch Tư ngẩn người. Hắn vốn chỉ quan tâm tới sinh tử của Niệm Băng chứ không hề chú ý tới thanh âm đó là cái gì. Lúc này dưới sự đề tỉnh của Hắc ám long vương mới suy nghĩ một chút rồi thất kinh trợn trừng mắt:
"Ngươi, ý của ngươi muốn nói là hài tử của các ngươi chưa chết. Hơn nữa nó còn dung hợp với thân thể của Niệm Băng?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Chỉ sợ sự thật là như vậy. Chỉ là hiện tại ta cũng không dám khẳng định. Nhưng để giải thích vì sao miệng của Niệm Băng phát ra tiếng kêu như thế thì chỉ có khả năng đó mà thôi. Bây giờ nghĩ lại thì khi tà quang xuyên qua thân thể của Niệm Băng đã bị suy yếu đi rất nhiều. ta thậm chí lúc đó còn nghe thấy tiếng thứ gì đó bị phá vỡ. tiếp theo đó, đạo tà quang kia đánh vào long đản của bọn ta. Nhưng khi đó uy lực của tà quang đã giảm đi rất nhiều, bằng không với thực lực của vu yêu thì hài tử của bọn ta chỉ sợ dưới tác dụng của tà quang đã sớm hóa thành tro bụi. Từ mảnh vỡ của vỏ trứng mà thấy tà quang không có năng lực hoàn toàn hủy diệt nó. Chúng ta to gan thử giả thiết là hài tử của ta và Địch Mạn Đặc Đế có một năng lượng cực kỳ quái dị. Cũng bởi vì năng lượng đó mà ngay chúng ta toàn lực ấp nó cũng xém chút là bị hủy diệt. Khi tà quang phá đi nhục thể của nó nhưng năng lượng lại không hề mất đi. Đúng lúc đó, Niệm Băng bị trong thương tiếp xúc với năng lượng kia. Năng lượng con bọn ta liền theo thân thể Niệm Băng mà tiến nhập vào. Còn vì sao có thể dung hợp thì cái này ta cũng không thể giải thích."
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng nói:
"Vậy bây giờ các ngươi tính thế nào? Nếu như con các ngươi thật chiếm lấy thân thể Niệm Băng, vậy....."
Nước mắt Địch Mạn Đặc Đế lại chảy ra:
"Gia Lạp Mạn Địch Tư, đừng nói là con chúng ta không còn tồn tại mà dù cho nó còn tồn tại trong cơ thể Niệm Băng thì bọn ta cũng không thể đối với Niệm Băng như vậy. Bởi vì nếu con của bọn ta còn sống thì sinh mệnh của nó cũng là do Niệm Băng mang lại. Nếu như không phải Niệm Băng phát hiện ra đặc điểm năng lượng của nó thì mẫu tử bọn ta chỉ sợ sớm đã xong rồi. Hơn nữa thân thể con bọn ta đã bị tà quang hủy diệt thì dù nó còn tồn tại cũng chỉ là một cỗ năng lượng mà thôi. Nếu như không phải thân thể Niệm Băng cùng cỗ năng lượng đó dung hợp thì chúng ta căn bản không thể nghe thấy hắn phát ra tiếng kêu. Hiện tại ta cái gì cũng không muốn nghĩ. Nếu như thân thể Niệm Băng thật sự cùng hài tử dung hợp, đồng thời hắn không chết thì ta nhất định sẽ đối xử với hắn như con của mình. Chỉ là hắn có thể tỉnh lại hay không sợ rằng xác suất rất thấp"
Bàn tử nhíu mày nói:
"Không lẽ một chút cơ hội cũng không có? Thân thể cùng sinh mệnh lực đều khôi phục, khẳng định phải có cơ hội để tỉnh lại. Hơn nữa các ngươi đừng quên là thiên nhãn huyệt của Niệm Băng đã được mở ra. Như vậy chưa chắc đã không có kỳ tích."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
"Tình huống Niệm Băng hiện tại đã là một kỳ tích. Vì vậy ta hy vọng kỳ tích có thể lần nữa xảy ra. Nếu như thân thể hắn hoàn toàn chuyển biến tốt thì chúng ta cần phải thử hoán tỉnh tinh thần lực của hắn. Theo như ta nhớ thì hoàn tỉnh tinh thần lực là một việc rất khó khăn, tựa hồ như trong lịch sử chưa có ai từng thành công. Có lẽ chúng ta cần vì hắn mà làm cái gì đó"
Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư hai mắt bừng sáng nói:
"Ý của ngươi là chúng ta nên kêu gọi Long thần đại nhân?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
"Cho dù là vì Niệm Băng hay là vì bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, bọn ta đều phải liên lạc với long thần đại nhân, để cho ngài quyết định sau này chúng ta cần phải làm cái gì. Mọi việc đã xảy ra, chúng ta cần phải hướng về ngài mà xưng tội. Ngưỡng Quang đại lục bây giờ đã không còn do bọn ta khống chế. Với thực lực của vu yêu, nếu như hắn một mực trốn tránh thì dù thực lực chúng ta cường đại muốn tìm ra hắn cũng không phải việc dễ dàng"
Các long vương đều gật đầu tán thành lời Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói. Tâm tình bọn họ vì biến hóa kỳ lạ trên người Niệm Băng mà trở nên tốt hơn. Nhưng việc làm mất bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình thật làm họ rất phiền muộn. Dù sao nhiệm vụ cả vạn năm bị thất bại, thân là cường giả của long tộc, có thể nói đây là việc sỉ nhục lớn nhất trong đời của họ.
Thất long vương thay đổi phương vị, bảy đầu cự long cùng hợp lại một chỗ. Bọn họ xếp thành vòng tròn vây quanh lấy Quang long vương Địch Mạn Đặc Đế làm trung tâm. Đưa mắt nhìn lẫn nhau, mặc dù không muốn nhưng tất cả đều đưa tay của mình lên.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cắn lấy ngón tay của mình bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, lấy tiên huyết làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hắc ám, hãy thức tỉnh đi"
Tiên huyết bay dật dờ trong không trung mà không rớt xuống. Một tầng hắc sắc khí lưu bao lấy thân thể hắn. Trên thân thể nhân loại của hắn xuất hiện một tầng hắc sắc lân phiến. Lân phiến không ngưng lan tỏa ra, trong nháy mắt đã bao trùm hết thân thể. Từ bên ngoài nhìn vào thì hắn đã trở thành một người mang theo lân phiến toàn thân.
Gia Lạp Mạn Địch Tư cắn đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hỏa diễm, hãy thức tỉnh đi!"
Một tầng hồng sắc lân phiến sáng rực xuất hiện trên người hắn. Lúc này Gia Lạp Mạn Địch Tư toàn thân như một đóa hỏa diễm cháy bừng lên.
Tát Tát Lý Tư cắn lấy đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Băng long vương Tát Tát Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hàn băng, hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến băng lam sắc như từng khối băng tinh xuất hiện trên thân thể trắng nõn của nàng. Y phục trên người Tát Tát Lý Tư biến mất để lộ ra thân hình diễm lệ. Chỉ là lúc này không ai còn tâm tình hưởng thụ cảnh sắc tuyệt mỹ trước mặt. Trong nháy mắt khắp người nàng đã được bao trùm lam sắc lân phiến, cả người như một khối băng điêu đứng yên tại chỗ.
Bàn Tử cũng cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Thổ long vương Mạt Mạt Lưu Tạp Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong đại địa, hãy thức tỉnh đi"
Một vầng hoàng sắc quang mang từ từ nhưng kết lại trên người Bàn tử thành từng phiến hình lục lăng.
Tạp La Địch Lý Tư cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng cũng phát ra long ngâm:
"Ta, Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực có trong gió a! Hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến của hắn nhìn rất đặc biệt, thanh sắc lân phiến hình bán nguyệt, nhìn như từng đạo phong nhận cùng giao nhau tại một chỗ.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư cắn ngón tay phát ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong không gian, hãy thức tỉnh đi"
Ngân sắc lân phiến sáu cạnh từ từ xuất hiện trên người hình. Nhìn bề ngoài thì thấy cực kỳ tráng lệ.
Cuối cùng, Địch Mạn Đặc Đế cắn ngòn tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng đồng thời phát ra long ngâm:
"Ta, Quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực tồn tại trong quang minh, hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến của nàng là hình tròn. Kim sắc lân phiến từng lớp từng lớp chồng lên nhau bao trùm hết toàn thân của nàng.
Thất sắc quang mang đồng thời bùng phát. Lúc này, thực lực đề thăng của thất long vương không phải là thực lực của chính mình mà chính là toàn bộ long lực của bọn họ.
Bảy giọt long huyết dưới tác dụng của long lực cùng ngưng tụ lại một chỗ. Trên người thất long vương lúc này mỗi người đều phát ra ánh sáng của một hệ. Bọn họ đồng thời cùng niệm long ngữ. Huyết dịch ngưng tụ trong không trung từ từ có sự biến hóa. Địch Mạn Đặc Đế ngâm dài một tiếng, bạch sắc quang mang tức thì bao trùm lấy huyết dịch. Huyết dịch dung hợp dưới sự bao phủ của quang mang từ từ sanh trưởng. Diện tích hồng sắc tức thì tỏa ra tạo thành một cái tiểu lục mang tinh hồng sắc. Vị trí của thất long vương không ngừng chuyển đổi vị trí cho nhau. Khi Địch Mạn Đặc Đế bay ra thì giữa thất long vương lúc này đã tràn ngập huyết sắc quang mang. Thanh âm ngâm xướng của thất long vương cũng cao lên, long lực bành trướng phong tỏa khắp cả hang động. Một khí tức quái dị tỏa ra, thánh khiết quang mình, hắc ám âm trầm, không gian quỷ dị, thổ vững chắc, tiếng kêu nhẹ của phong, tiếng gầm thét của hỏa, tiếng thở dài của băng. Bảy khí tức của bảy loại ma pháp cùng xuất hiện trong lục mang tinh do long huyết tạo thành.
Thất long vương đồng thời quỳ xuống cất giọng kêu lên:
"Lấy long lực của chúng ta làm vật dẫn, Long thần đại nhân cao quý! Xin hãy nghe lời kêu gọi của chúng ta, hãy hàng lâm đi"
Lục mang tinh huyết hồng sắc nhất thời sáng rực, trong năng lượng bạo phát đó, lục mang tinh từ từ hạxuống. Khi quang mang vừa chạm mặt đất thì trong nháy mắt, một luồng bạch sắc quang mang nhu hòa vụt phóng lên. Ánh sáng bạch sắc này nhìn y như băng vụ. Thân thể của thất long vương dưới ảnh hưởng của quang mang cùng đồng thời bay lên rồi bay dạt ra phía xa. Quang mang trong nháy mắt đã chiếu sáng khắp chu vi năm trượng. Khi quang mang dần dần mờ đi thì áp lực cũng theo đó mà càng lúc càng nặng thêm. Áp lực này tuyệt không phải một lúc mà tăng lên cực hạn mà từ từ gia tăng. Quang mang bao bọc thất long vương do Hắc ám long vương dẫn đầu càng lúc càng rạng rỡ như chống lại cái áp lực ngày càng mạnh kia. Cái này chính là bọn họ lấy hợp lực của thất long vương, dùng huyết mạch của thất long vương làm vật dẫn để hoán tỉnh vị thống trị giả tối cao của long tộc ở tận nơi xa xăm Thần chi đại lục – Long thần.
Một tiếng thở dài nặng nề từ bạch sắc quang mang vang ra. Trong quang mang từ từ xuất hiện một thân ảnh, tựa như là một người nào đó. Khắp thân thể người này phát ra hồng sắc quang mang. Nếu nhìn cẩn thận thì sẽ phát hiện lẫn trong hồng sắc quang mang kia có ẩn chứa một luồng khí tức kim sắc. Mặc dù chỉ là huyễn ảnh nhưng áp lực do người này mang tới so với thất long vương còn mạnh hơn rất nhiều.
Thất long vương lại quỳ xuống, cung kính nói:
"Tham kiến long thần đại nhân"
Bọn họ ai nấy đều cúi đầu. Bảy cái Mặc áo Đạt Tư phong ấn chi bình mất đi, bọn họ ai nấy cũng đều rất xấu hổ.
"Nhiều năm không gặp, các hài tử của ta, các ngươi vẫn khỏe chứ?"
Một hồng sắc thân ảnh mơ hồ xuất hiện, thanh âm nghe có vẻ như già cả nhưng vẫn tràn ngập hiền lành.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Long thần đại nhân tôn kính, nếu như chúng ta mọi chuyện đều tốt thì cũng không làm quấy động tới sự tu luyện của ngài, hô hoàn lấy thần thức của ngài. Hiện tại, chúng ta có hai việc khẩn cấp muốn xin chỉ ý của ngài"
Long thần trầm mặc một lúc rồi nói:
"Ta nghĩ ít nhất một việc có liên quan tới Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Các ngươi có phát hiện gì mới sao?"
Bảy long vương đưa mắt nhìn nhau, Gia Lạp Mạn Địch Tư cướp lời:
"Long thần đại nhân, là thế này. Chúng ta, chúng ta...."
Thanh âm của Long thần chợt trở nên nghiêm khắc:
"Úp úp mở mở, Gia Lạp Mạn Địch Tư, đã bao nhiêu năm qua mà ngươi chẳng có tiến bộ gì cả. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi nói."
Gia Lạp Mạn Địch Tư bất lực im lặng. Hắc ám long vương liếc mắt nhìn hắn rồi nói:
"Long thần đại nhân, là thế này. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình đã bị cướp mất"
Sau đó, hắn mang mọi việc kể lại rõ ràng một lần nữa, bao gồm cả viêc của Niệm Băng và tiểu long vương, không hề có chút giấu diếm. Long thần mặc dù cường đại nhưng giữa Ngưỡng quang đại lục cùng Thần chi đại lục có cấm chế rất lợi hại. Dù cho ông ta thần thông quảng đại nhưng cũng không thể ở Thần chi đại lục mà biết hết mọi việc. Chỉ là hiện tại thất long vương dùng một phương pháp đặc biệt gọi ông ta nên thần thức của ông ta mới có thể hàng lâm xuống đây.
Nghe Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói xong, thanh âm của Long thần trở nên lạnh lùng:
"Vì sao không hồi báo cho ta biết sớm. Không lẽ các ngươi không biết Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình quan trọng như thế nào sao?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cúi đầu nói:
"Xin lỗi Long thần đại nhân. Bọn ta vốn nghĩ muốn bằng thực lực của mình đoạt lại cái bình bị mất. Chỉ là lúc đó lại là lúc Địch Mạn Đặc Đế sanh nở, vì vậy mới bị địch nhân thừa cơ hội. Việc này hoàn toàn là lỗi của ta, ta nguyện ý chịu mọi trách nhiệm. Xin ngài cứ xử trí ta"
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội nói:
"Long thần đại nhân, việc này cũng là sơ xuất của ta, không thể trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Dù sao hắn cùng Địch Mạn Đặc Đế đã phải trả giá bằng chính hài tử của mình. Đều là do ta không tốt, không bảo vệ bọn họ được tốt. Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế vừa mới trải qua nỗi đau mất con, xin ngài đừng trach phạt bọn họ. ta nguyên chịu hết mọi trách nhiệm."
"Gánh chịu? Ngươi có thể gánh được sao? Vạn năm nhàn nhã đã khiến cho các ngươi nghĩ cái gì cũng đơn giản đi rồi. Khi xưa tuyển chọn các ngươi lưu lại trên phiến đại lục này là vì cái gì? Bởi vì tập hợp lực lượng bảy người các ngươi hoàn toàn có thể thực hiện mọi chuyện nhưng các ngươi thì sao? Các ngươi đã làm những gì? Sai lầm lần này là do Gia Lạp Mạn Địch Tư chịu trách nhiệm đầu tiên. Cái bình của ngươi là mất đầu tiên nhưng khi đó tất cả các ngươi đều không ai chú ý. Các ngươi tất cả đều có tội"
Miệng của Niệm Băng lần nữa mở ra phát lên thanh âm mà Địch Mạn Đặc Đế rất quen thuộc.
Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư miệng há to nói:
"Thế này là thế nào? Sao lại còn có thanh âm phát ra?"
Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng. Thê tử Địch Mạn Đặc Đế của hắn cũng nghĩ như vậy. Hai người như đồng thời cùng quay lại nhìn nhau, cả người khẽ run lên. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Gia Lạp Mạn Địch Tư phát hiện ra hai vợ chồng có điều khác lạ vội hỏi: "Các ngươi sao vậy? Không lẽ Niệm Băng có biến hóa gì sao?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Vừa rồi tiếng kêu đó ngươi cũng nghe qua, đó chính là từ miệng Niệm Băng phát ra"
Gia Lạp Mạn Địch Tư ngẩn người. Hắn vốn chỉ quan tâm tới sinh tử của Niệm Băng chứ không hề chú ý tới thanh âm đó là cái gì. Lúc này dưới sự đề tỉnh của Hắc ám long vương mới suy nghĩ một chút rồi thất kinh trợn trừng mắt:
"Ngươi, ý của ngươi muốn nói là hài tử của các ngươi chưa chết. Hơn nữa nó còn dung hợp với thân thể của Niệm Băng?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Chỉ sợ sự thật là như vậy. Chỉ là hiện tại ta cũng không dám khẳng định. Nhưng để giải thích vì sao miệng của Niệm Băng phát ra tiếng kêu như thế thì chỉ có khả năng đó mà thôi. Bây giờ nghĩ lại thì khi tà quang xuyên qua thân thể của Niệm Băng đã bị suy yếu đi rất nhiều. ta thậm chí lúc đó còn nghe thấy tiếng thứ gì đó bị phá vỡ. tiếp theo đó, đạo tà quang kia đánh vào long đản của bọn ta. Nhưng khi đó uy lực của tà quang đã giảm đi rất nhiều, bằng không với thực lực của vu yêu thì hài tử của bọn ta chỉ sợ dưới tác dụng của tà quang đã sớm hóa thành tro bụi. Từ mảnh vỡ của vỏ trứng mà thấy tà quang không có năng lực hoàn toàn hủy diệt nó. Chúng ta to gan thử giả thiết là hài tử của ta và Địch Mạn Đặc Đế có một năng lượng cực kỳ quái dị. Cũng bởi vì năng lượng đó mà ngay chúng ta toàn lực ấp nó cũng xém chút là bị hủy diệt. Khi tà quang phá đi nhục thể của nó nhưng năng lượng lại không hề mất đi. Đúng lúc đó, Niệm Băng bị trong thương tiếp xúc với năng lượng kia. Năng lượng con bọn ta liền theo thân thể Niệm Băng mà tiến nhập vào. Còn vì sao có thể dung hợp thì cái này ta cũng không thể giải thích."
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng nói:
"Vậy bây giờ các ngươi tính thế nào? Nếu như con các ngươi thật chiếm lấy thân thể Niệm Băng, vậy....."
Nước mắt Địch Mạn Đặc Đế lại chảy ra:
"Gia Lạp Mạn Địch Tư, đừng nói là con chúng ta không còn tồn tại mà dù cho nó còn tồn tại trong cơ thể Niệm Băng thì bọn ta cũng không thể đối với Niệm Băng như vậy. Bởi vì nếu con của bọn ta còn sống thì sinh mệnh của nó cũng là do Niệm Băng mang lại. Nếu như không phải Niệm Băng phát hiện ra đặc điểm năng lượng của nó thì mẫu tử bọn ta chỉ sợ sớm đã xong rồi. Hơn nữa thân thể con bọn ta đã bị tà quang hủy diệt thì dù nó còn tồn tại cũng chỉ là một cỗ năng lượng mà thôi. Nếu như không phải thân thể Niệm Băng cùng cỗ năng lượng đó dung hợp thì chúng ta căn bản không thể nghe thấy hắn phát ra tiếng kêu. Hiện tại ta cái gì cũng không muốn nghĩ. Nếu như thân thể Niệm Băng thật sự cùng hài tử dung hợp, đồng thời hắn không chết thì ta nhất định sẽ đối xử với hắn như con của mình. Chỉ là hắn có thể tỉnh lại hay không sợ rằng xác suất rất thấp"
Bàn tử nhíu mày nói:
"Không lẽ một chút cơ hội cũng không có? Thân thể cùng sinh mệnh lực đều khôi phục, khẳng định phải có cơ hội để tỉnh lại. Hơn nữa các ngươi đừng quên là thiên nhãn huyệt của Niệm Băng đã được mở ra. Như vậy chưa chắc đã không có kỳ tích."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
"Tình huống Niệm Băng hiện tại đã là một kỳ tích. Vì vậy ta hy vọng kỳ tích có thể lần nữa xảy ra. Nếu như thân thể hắn hoàn toàn chuyển biến tốt thì chúng ta cần phải thử hoán tỉnh tinh thần lực của hắn. Theo như ta nhớ thì hoàn tỉnh tinh thần lực là một việc rất khó khăn, tựa hồ như trong lịch sử chưa có ai từng thành công. Có lẽ chúng ta cần vì hắn mà làm cái gì đó"
Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư hai mắt bừng sáng nói:
"Ý của ngươi là chúng ta nên kêu gọi Long thần đại nhân?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
"Cho dù là vì Niệm Băng hay là vì bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, bọn ta đều phải liên lạc với long thần đại nhân, để cho ngài quyết định sau này chúng ta cần phải làm cái gì. Mọi việc đã xảy ra, chúng ta cần phải hướng về ngài mà xưng tội. Ngưỡng Quang đại lục bây giờ đã không còn do bọn ta khống chế. Với thực lực của vu yêu, nếu như hắn một mực trốn tránh thì dù thực lực chúng ta cường đại muốn tìm ra hắn cũng không phải việc dễ dàng"
Các long vương đều gật đầu tán thành lời Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói. Tâm tình bọn họ vì biến hóa kỳ lạ trên người Niệm Băng mà trở nên tốt hơn. Nhưng việc làm mất bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình thật làm họ rất phiền muộn. Dù sao nhiệm vụ cả vạn năm bị thất bại, thân là cường giả của long tộc, có thể nói đây là việc sỉ nhục lớn nhất trong đời của họ.
Thất long vương thay đổi phương vị, bảy đầu cự long cùng hợp lại một chỗ. Bọn họ xếp thành vòng tròn vây quanh lấy Quang long vương Địch Mạn Đặc Đế làm trung tâm. Đưa mắt nhìn lẫn nhau, mặc dù không muốn nhưng tất cả đều đưa tay của mình lên.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cắn lấy ngón tay của mình bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, lấy tiên huyết làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hắc ám, hãy thức tỉnh đi"
Tiên huyết bay dật dờ trong không trung mà không rớt xuống. Một tầng hắc sắc khí lưu bao lấy thân thể hắn. Trên thân thể nhân loại của hắn xuất hiện một tầng hắc sắc lân phiến. Lân phiến không ngưng lan tỏa ra, trong nháy mắt đã bao trùm hết thân thể. Từ bên ngoài nhìn vào thì hắn đã trở thành một người mang theo lân phiến toàn thân.
Gia Lạp Mạn Địch Tư cắn đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hỏa diễm, hãy thức tỉnh đi!"
Một tầng hồng sắc lân phiến sáng rực xuất hiện trên người hắn. Lúc này Gia Lạp Mạn Địch Tư toàn thân như một đóa hỏa diễm cháy bừng lên.
Tát Tát Lý Tư cắn lấy đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Băng long vương Tát Tát Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hàn băng, hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến băng lam sắc như từng khối băng tinh xuất hiện trên thân thể trắng nõn của nàng. Y phục trên người Tát Tát Lý Tư biến mất để lộ ra thân hình diễm lệ. Chỉ là lúc này không ai còn tâm tình hưởng thụ cảnh sắc tuyệt mỹ trước mặt. Trong nháy mắt khắp người nàng đã được bao trùm lam sắc lân phiến, cả người như một khối băng điêu đứng yên tại chỗ.
Bàn Tử cũng cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Thổ long vương Mạt Mạt Lưu Tạp Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong đại địa, hãy thức tỉnh đi"
Một vầng hoàng sắc quang mang từ từ nhưng kết lại trên người Bàn tử thành từng phiến hình lục lăng.
Tạp La Địch Lý Tư cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng cũng phát ra long ngâm:
"Ta, Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực có trong gió a! Hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến của hắn nhìn rất đặc biệt, thanh sắc lân phiến hình bán nguyệt, nhìn như từng đạo phong nhận cùng giao nhau tại một chỗ.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư cắn ngón tay phát ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
"Ta, Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong không gian, hãy thức tỉnh đi"
Ngân sắc lân phiến sáu cạnh từ từ xuất hiện trên người hình. Nhìn bề ngoài thì thấy cực kỳ tráng lệ.
Cuối cùng, Địch Mạn Đặc Đế cắn ngòn tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng đồng thời phát ra long ngâm:
"Ta, Quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực tồn tại trong quang minh, hãy thức tỉnh đi"
Lân phiến của nàng là hình tròn. Kim sắc lân phiến từng lớp từng lớp chồng lên nhau bao trùm hết toàn thân của nàng.
Thất sắc quang mang đồng thời bùng phát. Lúc này, thực lực đề thăng của thất long vương không phải là thực lực của chính mình mà chính là toàn bộ long lực của bọn họ.
Bảy giọt long huyết dưới tác dụng của long lực cùng ngưng tụ lại một chỗ. Trên người thất long vương lúc này mỗi người đều phát ra ánh sáng của một hệ. Bọn họ đồng thời cùng niệm long ngữ. Huyết dịch ngưng tụ trong không trung từ từ có sự biến hóa. Địch Mạn Đặc Đế ngâm dài một tiếng, bạch sắc quang mang tức thì bao trùm lấy huyết dịch. Huyết dịch dung hợp dưới sự bao phủ của quang mang từ từ sanh trưởng. Diện tích hồng sắc tức thì tỏa ra tạo thành một cái tiểu lục mang tinh hồng sắc. Vị trí của thất long vương không ngừng chuyển đổi vị trí cho nhau. Khi Địch Mạn Đặc Đế bay ra thì giữa thất long vương lúc này đã tràn ngập huyết sắc quang mang. Thanh âm ngâm xướng của thất long vương cũng cao lên, long lực bành trướng phong tỏa khắp cả hang động. Một khí tức quái dị tỏa ra, thánh khiết quang mình, hắc ám âm trầm, không gian quỷ dị, thổ vững chắc, tiếng kêu nhẹ của phong, tiếng gầm thét của hỏa, tiếng thở dài của băng. Bảy khí tức của bảy loại ma pháp cùng xuất hiện trong lục mang tinh do long huyết tạo thành.
Thất long vương đồng thời quỳ xuống cất giọng kêu lên:
"Lấy long lực của chúng ta làm vật dẫn, Long thần đại nhân cao quý! Xin hãy nghe lời kêu gọi của chúng ta, hãy hàng lâm đi"
Lục mang tinh huyết hồng sắc nhất thời sáng rực, trong năng lượng bạo phát đó, lục mang tinh từ từ hạxuống. Khi quang mang vừa chạm mặt đất thì trong nháy mắt, một luồng bạch sắc quang mang nhu hòa vụt phóng lên. Ánh sáng bạch sắc này nhìn y như băng vụ. Thân thể của thất long vương dưới ảnh hưởng của quang mang cùng đồng thời bay lên rồi bay dạt ra phía xa. Quang mang trong nháy mắt đã chiếu sáng khắp chu vi năm trượng. Khi quang mang dần dần mờ đi thì áp lực cũng theo đó mà càng lúc càng nặng thêm. Áp lực này tuyệt không phải một lúc mà tăng lên cực hạn mà từ từ gia tăng. Quang mang bao bọc thất long vương do Hắc ám long vương dẫn đầu càng lúc càng rạng rỡ như chống lại cái áp lực ngày càng mạnh kia. Cái này chính là bọn họ lấy hợp lực của thất long vương, dùng huyết mạch của thất long vương làm vật dẫn để hoán tỉnh vị thống trị giả tối cao của long tộc ở tận nơi xa xăm Thần chi đại lục – Long thần.
Một tiếng thở dài nặng nề từ bạch sắc quang mang vang ra. Trong quang mang từ từ xuất hiện một thân ảnh, tựa như là một người nào đó. Khắp thân thể người này phát ra hồng sắc quang mang. Nếu nhìn cẩn thận thì sẽ phát hiện lẫn trong hồng sắc quang mang kia có ẩn chứa một luồng khí tức kim sắc. Mặc dù chỉ là huyễn ảnh nhưng áp lực do người này mang tới so với thất long vương còn mạnh hơn rất nhiều.
Thất long vương lại quỳ xuống, cung kính nói:
"Tham kiến long thần đại nhân"
Bọn họ ai nấy đều cúi đầu. Bảy cái Mặc áo Đạt Tư phong ấn chi bình mất đi, bọn họ ai nấy cũng đều rất xấu hổ.
"Nhiều năm không gặp, các hài tử của ta, các ngươi vẫn khỏe chứ?"
Một hồng sắc thân ảnh mơ hồ xuất hiện, thanh âm nghe có vẻ như già cả nhưng vẫn tràn ngập hiền lành.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
"Long thần đại nhân tôn kính, nếu như chúng ta mọi chuyện đều tốt thì cũng không làm quấy động tới sự tu luyện của ngài, hô hoàn lấy thần thức của ngài. Hiện tại, chúng ta có hai việc khẩn cấp muốn xin chỉ ý của ngài"
Long thần trầm mặc một lúc rồi nói:
"Ta nghĩ ít nhất một việc có liên quan tới Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Các ngươi có phát hiện gì mới sao?"
Bảy long vương đưa mắt nhìn nhau, Gia Lạp Mạn Địch Tư cướp lời:
"Long thần đại nhân, là thế này. Chúng ta, chúng ta...."
Thanh âm của Long thần chợt trở nên nghiêm khắc:
"Úp úp mở mở, Gia Lạp Mạn Địch Tư, đã bao nhiêu năm qua mà ngươi chẳng có tiến bộ gì cả. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi nói."
Gia Lạp Mạn Địch Tư bất lực im lặng. Hắc ám long vương liếc mắt nhìn hắn rồi nói:
"Long thần đại nhân, là thế này. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình đã bị cướp mất"
Sau đó, hắn mang mọi việc kể lại rõ ràng một lần nữa, bao gồm cả viêc của Niệm Băng và tiểu long vương, không hề có chút giấu diếm. Long thần mặc dù cường đại nhưng giữa Ngưỡng quang đại lục cùng Thần chi đại lục có cấm chế rất lợi hại. Dù cho ông ta thần thông quảng đại nhưng cũng không thể ở Thần chi đại lục mà biết hết mọi việc. Chỉ là hiện tại thất long vương dùng một phương pháp đặc biệt gọi ông ta nên thần thức của ông ta mới có thể hàng lâm xuống đây.
Nghe Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói xong, thanh âm của Long thần trở nên lạnh lùng:
"Vì sao không hồi báo cho ta biết sớm. Không lẽ các ngươi không biết Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình quan trọng như thế nào sao?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cúi đầu nói:
"Xin lỗi Long thần đại nhân. Bọn ta vốn nghĩ muốn bằng thực lực của mình đoạt lại cái bình bị mất. Chỉ là lúc đó lại là lúc Địch Mạn Đặc Đế sanh nở, vì vậy mới bị địch nhân thừa cơ hội. Việc này hoàn toàn là lỗi của ta, ta nguyện ý chịu mọi trách nhiệm. Xin ngài cứ xử trí ta"
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội nói:
"Long thần đại nhân, việc này cũng là sơ xuất của ta, không thể trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Dù sao hắn cùng Địch Mạn Đặc Đế đã phải trả giá bằng chính hài tử của mình. Đều là do ta không tốt, không bảo vệ bọn họ được tốt. Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế vừa mới trải qua nỗi đau mất con, xin ngài đừng trach phạt bọn họ. ta nguyên chịu hết mọi trách nhiệm."
"Gánh chịu? Ngươi có thể gánh được sao? Vạn năm nhàn nhã đã khiến cho các ngươi nghĩ cái gì cũng đơn giản đi rồi. Khi xưa tuyển chọn các ngươi lưu lại trên phiến đại lục này là vì cái gì? Bởi vì tập hợp lực lượng bảy người các ngươi hoàn toàn có thể thực hiện mọi chuyện nhưng các ngươi thì sao? Các ngươi đã làm những gì? Sai lầm lần này là do Gia Lạp Mạn Địch Tư chịu trách nhiệm đầu tiên. Cái bình của ngươi là mất đầu tiên nhưng khi đó tất cả các ngươi đều không ai chú ý. Các ngươi tất cả đều có tội"
/461
|